Ông lão thay đổi sắc mặt, không ngừng lẩm bẩm một mình: "Đế Tinh rơi xuống, Sát Thần vươn lên!"
"Trăm ngàn năm qua Côn Luân Hư đã bao giờ thay đổi thời thế như vậy đâu?"
"Hay là kẻ may mắn thật sự đã ra đời?"
"Chủ nhân của Côn Luân Hư ngang nhiên xuất thế?"
"Là Sát Thần Diệp Bắc Minh kia sao? Hay là… người đó?"
Ông lão không ngừng thay đổi sắc mặt.
Một giây sau.
Một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần nhảy chân sáo đi tới, trong lòng ôm một con con mèo nhỏ: "Ông nội, ông ở đây nói thầm cái gì vậy?"
"Cái gì mà Sát Thần, Đế Tinh?"
"Khoan đã!"
Ánh mắt thiếu nữ ngưng tụ, nhí nha nhí nhảnh mở miệng nói: "A! Vừa rồi ông nội mới nói đến chủ nhân của Côn Luân Hư?"
"Chẳng lẽ, chủ nhân của Côn Luân Hư đã xuất hiện?"
"Đúng vậy".
Lão giả mỉm cười gật đầu: "Vận nhi, chủ nhân của Côn Luân Hư đã xuất hiện, Thiên Hạ Đệ Nhất các của chúng ta cũng nên mở ra rồi!"
Trên gương mặt xinh đẹp của Lăng Vận Nhi là vẻ kích động: "Ông nội, thật sao?"
"Thiên Hạ Đệ Nhất các sắp mở ra? cháu... cháu có thể rời núi du ngoạn?"
"Quá tốt rồi!"
Thiếu nữ ném con mèo trong ngực lên cao.
"Ha ha ha ha, cháu rất muốn nhìn xem rốt cuộc chủ nhân của Côn Luân Hư này là ai?"
...
Trong lúc khắp nơi bên ngoài đang vô cùng chấn động.
Đồng thời ở nhà họ Diệp trong đất tổ.
Diệp Bắc Minh sóng vai đi cùng một người đàn ông trung niên.
Thư ký Tiền tản bộ ở phía sau!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!