Ở vị trí trung tâm hàng chục ngàn con ma thú, một người tuổi trẻ đang đứng trên không trung!
Lửa ma ngập trời!
"Là anh ấy?"
"Người đứng đầu Côn Lôn Hư!"
"Diệp chủ? Sao… sao anh ấy có thể kêu gọi ma thú được?"
"Trời đất ơi!"
Sau khi mọi người nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của Diệp Bắc Minh, tất cả đều bị dọa choáng váng.
"Chuyện này...”
"Thiếu chủ!"
Đám người Lăng Thi Âm, Ngô Khinh Diên, Lâm Thương Hải nhìn thấy Diệp Bắc Minh kêu gọi hàng chục ngàn con ma thú đến, rung động đến mức hoá đá tại chỗ!
"Tiểu sư đệ, sao cậu có thể làm được vậy?"
Cho dù là hai người Đạm Đài Yêu Yêu và Khương Tử Cơ cũng không thể ngăn cản sự rung động trong lòng.
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng, trông giống y như một thần chết!
Nhìn xuống hàng chục ngàn con ma thú!
Trong tay anh cầm cánh tay cụt của Chu Nhược Dư, trực tiếp hạ lệnh: "Cánh tay cụt này là của nữ chủ nhân chúng mày, cho dù phải trả bất cứ cái giá nào cũng phải tìm ra vị trí của cô ấy cho tao!"
"Con ma thú đầu tiên tìm được sẽ có tư cách đi theo bên người tao!"
"Gào!"
Hàng chục ngàn con ma thú cùng nhau rít gào, tất cả đều vô cùng kích động .
Chúng nó vừa ngửi thấy mùi máu tươi trong không khí, tất cả đều quay đầu lại, lao về một phương hướng!
Diệp Bắc Minh đi theo phía sau.
Ầm ầm ầm!
Thú triều cuồn cuộn tạo ra bụi mù đầy trời, tới nhanh mà đi cũng nhanh!
"Yêu nghiệt, mẹ nó quả thực là yêu nghiệt!"
"Đậu má! Lại có thể triệu tập được hàng chục ngàn con ma thú? Diệp Bắc Minh đúng là kẻ điên!"
"Điều này quả thực còn khiến người ta chấn động hơn việc giết Lý Huyền Cơ!"
"Đây là người đứng đầu Côn Lôn Hư sao?"
Tất cả người tu võ ở đây đều không thể bình tĩnh lại, kịch liệt nghị luận.