Trái tim Tô Tuyết Hồng lộp bộp, suýt nữa nhảy ra khỏi cổ họng!
Mấy vị trưởng lão kia càng là sợ hãi cúi đầu xuống, không dám nhìn biểu cảm của Hình Sư.
Con ngươi già nua của Hình Sư trừng lớn, mái tóc dài màu vàng óng dựng thẳng lên, nhìn chòng chọc vào Diệp Bắc Minh: "Ha ha ha ha, tốt! Tốt lắm, rất tốt!"
Diệp Bắc Minh cười: "Đương nhiên là tốt rồi, trên đài võ đạo quyết thắng thua, cũng quyết sinh tử!"
"Thế nào? Tôi giết Hình Cổ, ông muốn trả thù cho hắn ta sao?"
"Lão già, ông thân là Thái Thượng trưởng lão, sẽ không không biết xấu hổ như thế chứ?"
Yên tĩnh!
Yên tĩnh như chết!
Giờ phút này, chục ngàn người ở đây suýt nữa bị dọa chết khiếp!
"Mẹ ơi, Diệp kẻ điên! Ông đây cuối cùng cũng biết vì sao anh ta bị gọi là Diệp kẻ điên!"
"Đù, đây đâu chỉ là điên! Quả thực là coi trời bằng vung!"
"Đây chính là Thái Thượng trưởng lão Hình Sư đó, có tiếng là Thái Thượng trưởng lão tính nóng như lửa nhất Thanh Huyền Tông, sao anh ta dám?"
Trong lòng vô số người đồng loạt gào thét!
Quỳ trên mặt đất!
Thân thể run rẩy!
Bọn họ không dám nhìn khuôn mặt Hình Sư sẽ có biểu cảm gì!
Con mắt già nua của Hình Sư suýt nữa tức ứa máu, lão ta ngăn chặn cơn tức nói: "Diệp Bắc Minh, cậu nói không sai!"
"Là do Hình Cổ kỹ năng không bằng cậu, chết trên đài võ đạo!"
"Lão phu, nhớ kỹ cậu!"
Hình Sư xoay người rời đi.
Diệp Bắc Minh nhìn theo bóng lưng Hình Sư: "Nhớ kỹ tôi là được, nếu như muốn gây phiền phức với tôi, nhớ phải tự mình ra tay đấy!"
"Đừng có gọi đám phế vật nhà họ Hình các ông tới, tới một tên tôi giết một tên!"
Trời ạ...
Đù má!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!