"Chúng ta chỉ cần nói cho thằng chó kia, Diệp Thanh Lam đã từng tiến vào tháp Phù Đồ!"
"Không lẽ tên này sẽ không tiến vào tháp Phù Đồ sao?"
"Mọi người đều biết, sau khi tiến vào tháp Phù Đồ có thời gian bảy ngày tồn tại. Hết bảy ngày, thằng này mới ra ngoài, phỏng chừng lúc ấy lão quỷ Hắc Sơn cũng đã đến!"
Sắc mặt của mọi người đều không hẹn mà cùng lập lòe.
Bỗng nhiên.
Thiếu phụ trung niên nhíu mày: "Nếu như thằng này xông qua tháp Phù Đồ thì sao?"
Trái tim mọi người khẽ run rẩy.
Nếu thật sự như thế thì quả là đáng sợ!
Ô Đạo Sinh cười lạnh lắc đầu: "Chỉ có bảy ngày, tuyệt đối không có khả năng!"
"Thằng này còn có khí vận như thế?"
"Đây chính là bảo tháp để lại từ thời Thượng Cổ, Thanh Huyền Tông suýt chút nữa nhờ tháp Phù Đồ mà trở thành thế lực có thể sánh bằng gia tộc Thượng Cổ!"
"Đáng tiếc, hầy..."
Thở dài một tiếng!
...
Sắc mặt ai nấy cũng trở nên chán nản!
Con ngươi Mã trưởng lão ngưng lại: "Nếu đã vậy, để Diệp Bắc Minh đi tháp Phù Đồ!"
"Tôi sẽ tự mình đi nói chuyện này cho Diệp Bắc Minh!"
Mã trưởng lão nhìn về phía Ô Đạo Sinh: "Ô trưởng lão, làm phiền ông đi Thần Kiếm Môn một chuyến!"
Ô Đạo Sinh suýt chút nữa nhảy dựng lên mắng chửi người!
Đù má!
Để ông đây đi Thần Kiếm Môn thông báo cho lão quỷ Hắc Sơn?
Ngộ nhỡ lão già kia quá phẫn nộ mà giết chết ông ta thì sao?
"Tôi không..."
Ô Đạo Sinh đang muốn từ chối, Ô Đạo Hành liền lắc đầu với ông ta.
Ô Đạo Sinh thấy thế, đành phải cắn răng đồng ý: "Thằng chó kia, mày chờ đấy, bảy ngày sau chính là ngày chết của mày!"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!