Chỉ có mấy nhân vật cấp cao như Lãnh Nguyệt, Sát Chủ, Thạch Thiếu Giang, Bách Lý Phong Hoa, Vương Kiếm Sinh đều kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh.
La Vãn Vãn há to cái miệng nhỏ nhắn ra: "Hả? Chuyện này..."
"Chị Nhan, anh ta làm như thế nào vậy?"
Đôi mắt đẹp của Nhan Như Ngọc rung động: "Đúng là thú vị, xem ra trên người cậu ta có rất nhiều bí mật không muốn người khác biết!"
...
Vào giây phút kiếm Thí Thần bị phá huỷ, trong tổ miếu nhà họ Giang.
"Phụt!"
Giang Kiếm Trần đột nhiên phun ra một ngụm máu, khuôn mặt già nua lập tức trắng bệch!
Trong đôi mắt già nua tràn ngập rung động, ông ta nổi giận gầm lên một tiếng: "Sao có thể!"
Đám người nhà họ Giang vô cùng sợ hãi: "Ngài làm sao vậy?"
Giang Kiếm Trần thất hồn lạc phách: "Kiếm Thí Thần... bị đánh bại rồi..."
"Cái gì?"
Đám người nhà họ Giang cực kỳ khiếp sợ, đồng tử co rút lại.
Giang Biệt Vân lại không dám tin kêu to: "Lão tổ, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?"
"Sao kiếm Thí Thần có thể bị đánh bại được!"
Ông ta giống như nổi điên, con ngươi đỏ bừng: "Đây là bảo vật trấn tộc của nhà họ Giang chúng ta đấy!"
"Nó truyền thừa từ Đại Lục Thượng Cổ, cho dù có bị đánh bại, nhưng sao có thể nhanh như vậy được?"
"Nó vừa mới rời khỏi nhà họ Giang thôi mà!"
Không chỉ là Giang Biệt Vân.
Những người khác của hà họ Giang cũng hoàn toàn không thể chấp nhận được!
...
Đại Lục Thượng Cổ.
Nếu có người của Đại Lục Chân Võ ở đây, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện ra.
Đại Lục Thượng Cổ không phải là một thể, mà là chia ra thành hơn mười đại lục.
Bọn chúng tách thành từng mảnh nhỏ, lơ lửng ở trong hư không.
Phía dưới đúng là Đại Lục Chân Võ.
Giờ phút này, trong một đại lục xa xôi nào đó của Đại Lục Thượng Cổ.
Núi non kéo dài trập trùng, mỗi một dãy núi đều cao đến trăm ngàn mét.
Đâm thẳng lên tận trời!
Gào!
Một tiếng rồng gầm vang lên.
Ngay sau đó.
Mấy trăm tiếng rồng gầm đáp lại.
Gào! Gào! Gào!
Cả sơn cốc đều tràn ngập tiếng rồng gầm.
"Khí tức của Long tộc, ở Đại Lục Chân Võ có khí tức của Long tộc!"