“Huhuhu, Huyết Thí Thiên ông thật máu lạnh!”
Phu nhân Hợp Hoan làm bộ đa sầu đa cảm: “Tôi đây đã bị cậu ta làm cảm động rồi, cậu Thẩm này, hay là cậu tha cho cậu ta một mạng đi!”
“Tôi sẽ cho cậu ta làm con nuôi của mình, cả đời hầu hạ tôi!”
Huyết Thí Thiên lạnh run: “Tôi nhớ rõ vài đứa con nuôi bà nhận trước kia, cuối cùng đều bị công pháp của bà hút khô rồi nhỉ?”
Thẩm Thiên Quân lạnh lùng nói: “Hahaha, tôi chưa từng để cậu ta vào mặt, vậy tại sao phải tha cho cậu ta một mạng chứ?”
“Các người muốn làm gì thì làm, mục tiêu của tôi trước giờ đều không phải là cậu ta!”
Hắn ta không thèm đếm xỉa tới Diệp Bắc Minh nữa.
Hắn ta chuyển mắt nhìn về bầu trời cao trăm mét kia.
Sau khi Diệp Bắc Minh tách những long mạch còn thừa, những long mạch ấy lại thành vật vô chủ.
Xoạt!
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn về hai mươi mấy long mạch trên bầu trời kia.
Ngay sau đó.
Thẩm Thiên Quân bước ra nhảy vào trong long mạch.
Dưới ánh mắt của vô số người, long tích sau lưng hắn ta sáng rực rỡ, rồi hút long mạch vào trong long tích.
Một bên khác.
Tinh huyết của Diệp Bắc Minh giảm nhanh như gió thổi.
Diệp Thanh Lam mở to mắt: “Minh Nhi...”
“Mẹ, mẹ tỉnh rồi!”
Diệp Bắc Minh rất kích động.
Anh có thể cảm nhận được sự sống của mẹ mình đang dần khôi phục.
Diệp Thanh Lam cũng phát hiện Diệp Bắc Minh dùng tinh huyết để cứu mình.
Bà biến sắc: “Minh Nhi, con đang làm gì thế?”
“Mau dừng tay lại!”
Ánh mắt Diệp Bắc Minh rất kiên định, anh im lặng không nói lời nào.
Diệp Bắc Minh tiếp tục chuyển tinh huyết của mình vào trong cơ thể Diệp Thanh Lam.
Huyết mạch của anh rất nghịch thiên nên tình trạng của bà nhanh chóng khôi phục lại.
Cùng lúc đó, trên bầu trời vang vọng không dứt tiếng rồng ngâm.
“Một con!”
“Hai con!”
“Ba con...”
“...”
“Bảy con...”
“Tám con...”
“...”
“Mười con!”
“Mười một con!”
“Mười hai con!”
“Mười ba con!”
Lúc này, khí tức Thẩm Thiên Quân quay cuồng.
Mười ba long mạch đã bị Thẩm Thiên Quân hấp thu trong một lần.
Ầm!
Một luồng khí tức cuồn cuộn bùng nổ.
Khí thế của Thẩm Thiên Quân như nước lũ vỡ đê, nó tăng vọt không ngừng nghỉ.
Vào thời khắc đó.
Khí thế Thẩm Thiên Quân càng lúc càng dồi dào.
Khí thế ấy mau chóng phá vỡ điểm giới hạn của hắn ta.
“Ôi!”
Vạn Huyết Kiếm Chủ kinh hãi: “Thẩm Thiên Quân đột phá rồi!”
Phó Thương Long trừng to mắt: “Cảnh giới Địa Huyền, hắn ta đã đột phá từ cảnh giới Chân Huyền đến cảnh giới Địa Huyền rồi!”
“Cảnh giới Chân Huyền? Cảnh giới Địa Huyền?”
Hàng trăm nghìn người tu võ ở đây ngơ ngác.
Chín mươi phần trăm người ở đây chưa từng nghe nói về cảnh giới đó.
Chỉ có một vài lão quái vật khiếp sợ.