“Giang Tiên Nhi, rốt cuộc cô có ý gì?”
Hướng Ly Ly cau mày.
Giang Tiên Nhi lộ ra vẻ mặt của người vô nhằm vào tôi thế?”
Tô Hướng, tại sao cô lại cứ “Giang Tiên Nhi tôi thứ nhất không làm hại người khác, thứ hai không ảnh hưởng đến ai”.
“Tôi chỉ là muốn giúp anh Bắc Minh mà thôi, cho anh ấy mượn thuyền Vạn Niên Dương, tôi rốt cuộc đã làm sai điều gì?”
Vừa nói.
Trong đôi mắt đẹp của Giang Tiên Nhi vậy mà lại có những giọt nước mắt long lanh
Cô ta nhìn Diệp Bắc Minh với dáng vẻ đáng thương mà nói: “Anh Bắc Minh, anh nói đi! Em rốt cuộc đã sai ở đâu?”
Khóe miệng Diệp Bắc Minh lộ ra một tia dịu dàng: “Cô không sai, là cô ấy hiểu lầm cô mà thôi!”
“Cảm ơn anh Bắc Minh đã thấu hiểu!”
Đôi mắt của Giang Tiên Nhi lóe lên một tia phấn khích, sâu trong đáy mắt hiện lên ý cười đắc ý.
Không ai có thể đỡ được mỹ nhân kế của cô ta.
“Diệp Bắc Minh, người phụ nữ này có vấn đề rất lớn...', Hướng Ly Ly còn chưa nói hết câu thì đã bị Diệp Bắc Minh cắt ngang: “Cảm ơn lời nhắc nhở của cô Hướng, tôi tự có chừng mực!”
Sau đó vẫy vẫy tay: “Người đâu, tiễn khách!”
Hướng Ly Ly giận đến giậm chân: “Được, đây là do anh tự lựa chọn!”
“Đến lúc đó chịu thiệt thì đừng trách tôi không cảnh cáo anh trước!”
Sau đó tức giận xoay người đi.
Một giây sau, âm thanh của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên trong đầu: “Nhóc con, tôi cần nhắc cậu, Giang Tiên Nhi này không hề đơn giản!”
“Mục đích cô ta tiếp cận cậu, không đơn thuần!”
Diệp Bắc Minh lặng lẽ cười, truyền âm trả lời: “Tôi đã nhận ra từ lâu rồi, tôi chỉ cần thuyền gỗ Vạn Niên Dương để tới hồ Hỗn Độn Long tìm tin tức của các sư tỷ!”
“Còn về việc cô ta có mục đích gì, tôi không hề quan tâm!”
“Thì ta tên nhóc cậu sớm đã nhìn ra!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười châm biếm: “Có điều, Hướng Ly Ly cô gái này tấm lòng lương thiện, cậu để cô ấy hiểu lầm rồi!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không sao, sau này có cơ hội tôi sẽ giải thích sau!”
Truyền âm vừa kết thúc.
Giang Tiên Nhi đã không thể chờ đợi được nữa: “Anh Bắc Minh, thuyền gỗ Vạn Niên Dương đi hồ Hỗn Độn Long đang đợi ở lối vào, có cần đi luôn bây giờ không?”
Diệp Bắc Minh cười như không cười nhìn cô ta: “Cô rất vội sao?”
“Em...
Đôi mắt đẹp của Giang Tiên Nhi khẽ ro rút, vội vàng cười giải thích: “Em đang lo lắng làm lỡ chuyện của anh Bắc Minh, người ta cũng là lo nghĩ cho anh mà thôi!”
“Chờ tôi một chút, lập tức xuất phát!”
Diệp Bắc Minh xoay người, quay về mật thất, dặn dò với các sư tỷ vài câu.
Lại đi đến trước mặt La Thiên, căn dặn một câu: “La Thiên, trong thời gian tôi vắng mặt này, có bất cứ người nào dám ra tay với Dị Hỏa Tông!”
“Giết hết cho tôi!”
“Đại nhân, cậu yên tâm, có tôi ở đây sẽ không có ai dám động vào Dị Hỏa Tông dù chỉ một chút!”, La Thiên quỳ một gối, trịnh trọng trả lời.
Diệp Bắc Minh và Giang Tiên Nhi vừa rời khỏi Dị Hỏa Tông! Hướng Ly Ly bên này đã nhận được tin tức.
“Cái gì? Anh ta thật sự đến hồ Hỗn Độn Long rồï?”, Hướng Ly Ly lo lắng dậm chân.
“Đồ ngốc này, Giang Tiên Nhi kia nhất định có vấn đề, bất kỳ người đàn ông nào qua lại với cô ta, sau cùng đều biến mất một cách khó hiểu!”
“Gần đây nhất, chính là cái tên Tô Cuồng kia, sau khi rời khỏi nhà họ Giang thì biến mất một cách quái lạ!”
“Trong tay chúng ta không phải có một miếng Vạn Niên Dương sao? Đi, chúng ta qua đó xeml”
Lão giả báo tin bị dọa sốc. Trên trán toát ra một lớp mồ hôi lạnh. Ông ta nuốt một ngụm nước miếng: “Tiểu thư, cô điên rồi!"
“Hồ Hỗn Độn Long sâu không thể lường được, trong đó gần như tràn ngập. nước đen!”
“Chỉ là một miếng Vạn Niên Dương nhỏ bé mà thôi, cùng lắm chỉ có thể làm
thành một chiếc thuyền nhỏ, ngộ nhỡ xảy ra việc gì, chúng ta sẽ chết không có chỗ chôn đó!”
Sau nửa ngày, Diệp Bắc Minh và Giang Tiên Nhi đi tới một vết nứt không gian dài ngàn mét.
Điều quỷ dị là.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!