'Thần hồn của Diệp Tiêu Dao liền quay trở lại trong tấm bia mộ thứ ba rồi biến mất.
Nhà họ Diệp, sâu bên trong một tòa kiến trúc cổ.
Diệp Tiên Phàm đang ngồi trên đài câu cá!
"Tên khốn này thật đáng chết! Lại dám lấy xương Hỗn Độn của chủ nhân trước mặt mọi người! Tên khốn này thật sự quá kiêu ngạo rồi, nếu cứ tiếp tục theo đà này, sau này e là nhà họ Diệp không ai có thể áp chế được hắn!"
Ông lão lưng gù quỳ xuống đất, giận dữ hét lên.
Diệp Tiên Phàm cầm cần câu, khóe miệng có chút giễu cợt: "Chỉ là một mảnh xương mà thôi, ta đưa cho hắn, hắn có thể nhai được sao?”
Ông lão lưng gù nói: "Chủ nhân, đó là xương Hỗn Độn đấy!"
Diệp Tiên Phàm lắc đầu: "Mảnh xương này đã ở trong cơ thể ta 1,8 tỷ năm, đã hoàn toàn dung hợp với ta rồi!"
"Ngươi nghĩ rằng ta dễ dàng nhường cho hắn mà không có ý đồ gì sao?” Ông lão lưng gù ngẩng đầu lên: "Ý của chủ nhân là?"
Đột nhiên.
Rắc một tiếng!
Diệp Tiên Phàm giơ tay lên, một mảnh huyết ngọc từ trong chiếc nhẫn chứa vật bay ra, xuất hiện những vết nứt!
Run rẩy một lát, huyết ngọc nổ tung!
"Ha ha, nóng lòng muốn bắt đầu luyện chế xương Hỗn Độn như vậy sao? Bị phản phệ rồi chứ!"
"Diệp Bắc Minh? Đừng vội, xem ta từ từ trêu đùa ngươi đến chết đi!" Bên trong nghĩa địa Hỗn Độn.
Đôi mắt Diệp Bắc Minh hơi nheo lại, nhìn chằm chằm mảnh xương Hỗn Độn đang lơ lửng giữa không trung!
Năm ngón tay nắm lại trong không trung, xương Hỗn Độn rơi vào lòng bàn tay hắn!
"Hử?" Trong lòng Diệp Bắc Minh có một ý nghĩ.
Định dùng thần hồn thăm dò.
"Tiểu tử, đợi đãit"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng ngăn cản.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!