Có hơi khủng bố à!
Lẽ nào đối phương là một người cuồng võ đạo?
Diệp Bắc Minh nói: "Tiền bối, chúng tôi muốn ra khỏi Đế Phần!"
"Tiếc là không biết đường ra, xin tiền bối cho biết với ạ!"
Cuối cùng lão giả lôi thôi đã quay đầu lại, nhìn thẳng vào Diệp Bắc Minh: "Cậu thân là thể chất Hỗn Độn, đến được nơi tuyệt vời thế này mà cậu lại muốn rời đi à?"
Diệp Bắc Minh cả kinh, lập tức rút kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ra!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng bay ra theo, bao phủ các cô gái!
"Ha ha ha ha! Nhóc con, cậu đừng sợ, lao phu đa là Nhị chuyển Đại Đế cảnh rồi, ta không có hứng thú với thể chất Hỗn Độn của cậu!" Lão giả lôi thôi cười to: "Một khi tiến vào cảnh giới Đại Đế, thì thể chất gì cũng vô dụng!"
"Thể chất Hỗn Độn, ngược lại còn gây cản trở cho cậu!"
Lão giả lôi thôi lắc đầu.
Nét mặt mọi người thay đổi dữ dội!
Lão giả lôi thôi này lại ở cảnh giới Đại Đế cơ á?
Nhị Chuyển Đại Đế, là sao?
"Tiền bối, tôi có một số thắc mắc, câu ngài vừa nói có ý gì?" Diệp Bắc Minh nhíu mày.
Lão giả lôi thôi nói: "Hôm nay lão phu vừa đột phá một cảnh giới nhỏ trong bộ công pháp này, tâm trạng rất tốt!"
"Cậu có thắc mắc gì, nói đi, lão phu có thể giải đáp cho cậu!"
Diệp Bắc Minh không bỏ qua cơ hội này: "Tiền bối, ngài đã là cảnh giới Đại Đế, tại sao không rời khỏi đây?"
"Chẳng lẽ cảnh giới Đại Đế cũng không có cách ra khỏi đây sao?"
Lao gia loi thoi lac đau: "Đi u? Tại sao lao phu phai đi!"
"Ở đây, lão phu có trên trăm loại công pháp cảnh giới Đại Đế có thể nghiên cứu, có khi nghiên cứu cả đời cũng không hết, ta ra ngoài thì có thể làm gì?"
"Còn về câu hỏi thứ hai, ra khỏi đây hơi rắc rối, nhưng vẫn có cách!"
Diệp Bắc Minh hơi bất ngờ!
Lão gia loi thoi ở lại đay, là vì hơn tram loại cong pháp cảnh giới Đại Đế trên bia đá ư?
"Lẽ nào ... "
Trong đầu Diệp Bắc Minh lóe lên một ý tưởng!
Giây tiếp theo.
Anh quả quyết nói: "Tiền bối, chỗ này chỉ có một mình ngài thôi sao?"
Lão giả lôi thôi lắc đầu: "Tất nhiên là không, những năm qua vì chỗ đó mà nhiều người chết lắm."
"Nhưng những người được giữ lại, phỏng chừng vẫn còn mấy nghìn người đấy!”
"Mấy nghìn người ư?"
Đám Lạc Khuynh Thành ngây người.
Chỉ mỗi Diệp Bắc Minh là nheo mắt: "Qủa nhiên là vậy!"
Lạc Khuynh Thành nói: "Tiểu sư đệ, em biết được gì rồi?"
Diệp Bắc Minh giải thích: "Đại sư tỷ, em nghĩ nơi này có thể là một 'Hiệp khách đảo' khác!"
"Hiệp khách đảo?"
Trừ Lạc Khuynh Thành ra, những người khác đều mơ hồ không hiểu gì.
"Tiểu sư đệ, em bảo ... " Lạc Khuynh Thành tới từ trái đất, đương nhiên biết Hiệp Khách đảo là gì!
Diệp Bắc Minh gật đầu nghiêm trọng!
Đông Phương Xá Nguyệt nhíu mày: "Hai người đang bí mật gì đấy? Mau nói
đi!"
Diệp Bắc Minh giải thích: "Hoa Hạ bọn tôi có một bộ tiểu thuyết võ hiệp tên là Hiệp Khách Đảo!"
"Cứ qua mỗi vài năm, lại có hai vị sứ giả thưởng thiện phạt ác ra ngoài phát lệnh bài tới Hiệp Khách Đảo, mời mọi người tới Hiệp Khách Đảo ăn cháo Tịch Bát!"
"Hơn trăm năm qua, những võ giả tới Hiệp Khách Đảo, đều không có ai quay
về!"
"Từ đó về sau, giới võ đạo lưu truyền một truyền thuyết, chỉ cần ai tới Hiệp Khác Đảo thì đều bị giết!"
"Sau khi nhân vật chính đặt chân tới Hiệp Khách Đảo thì mới phát hiện, trên Hiệp Khách Đảo, chỗ nào cũng là bí tịch võ công đỉnh cao!"
"Những võ giả đó trông thấy đủ loại bí tịch võ công xong thì đuổi cũng không đi, tất cả đều tự nguyện ở lại đảo tập võ, làm cho những người không lên đảo lầm tưởng rằng họ đã chết trên Hiệp Khách Đảo!"
Giải thích một hồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!