Một quyền bắn ra, tốc độ cực nhanh!
Người đàn ông áo gấm nhàn nhạt lên tiếng: “Giết!”
“Vâng, thiếu gia!”
Một người đàn ông trung niên đáp lại.
Còn hai lão giả khác nửa híp mắt.
Thờ ơ!
Sát ý lạnh băng của người đàn ông trung niên nở rộ, giống như thủy triều, tùy ý bước ra.
Ngăn lại vị tướng quân Long Hồn này!
Giơ tay tát bay một cái!
Ầm!
Vị tướng quân Long Hồn này vô cùng thê thảm, toàn thân nứt ra, xương gãy mấy chục cái.
Nằm trên đất phẫn nộ kêu gào thảm thiết!
Người đàn ông trung niên đi tới, nở nụ cười nham hiểm nói: “Gầm thét cũng vô dụng, người Long Quốc quá yếu, ngay cả tư cách tiến vào Côn Luân Khư các người cũng không có”.
“Còn dám sủa trước mặt thiếu gia nhà tôi?”
“Tôi ban cho ông cái chết!”
Ông ta nhấc chân!
Chuẩn bị giết chết tướng quân Long Hồn.
Bỗng nhiên.
Một bóng người lóe sáng.
Phốc!
Một đường kiếm khí thoáng qua, bắp đùi của người đàn ông trung niên bay ra ngoài.