Người giúp việc thấp giọng: “Ông chủ, thời gian năm năm mà Diệp Bắc Minh biến mất, chúng ta không phải chưa từng điều tra”.
“Cả thế giới đều không tìm được thông tin gì của hắn”.
“Ông cho rằng hắn đã đi đâu?”
Ông lão ngẩn người.
Người giúp việc tiếp tục nói: “Biến mất năm năm, lần đầu tiên Diệp Bắc Minh quay về”.
“Xuất hiện ở một thành phố gần Côn Luân Hư, sau đó về Giang Nam”.
“Ông biết đây, trong năm năm mà Diệp Bắc Minh biến mất, chắc chắn đã tiến vào Côn Luân Hư!”
Côn Luân Hư!
Nghe thấy ba chữ này.
Cơ thể ông lão chấn động.
Người giúp việc hết lòng hết dạ khuyên: “Ông chủ, thu tay đi…”
“Diệp Bắc Minh, chúng ta không chọc vào được!”
“Hỗn xược!”
Ông lão quát lên một tiếng, chỉ vào người giúp việc: “Lão Trương, ông chỉ là một người chăn ngựa của tôi thôi”.
“Tuy đã đi theo tôi sáu mươi năm, nhưng ông phải nhớ kỹ, người chăn ngựa cuối cùng cũng chỉ là người chăn ngựa”.
“Tôi làm việc, không cần ông nhiều lời!”
“Cút ra!”
“Ầy”.
Người giúp việc thở dài một tiếng, quay người rời đi.
Chỉ để lại một bóng hình chán nản.
Con mắt của ông lão đầy máu: “Diệp Bắc Minh, món nợ của mẹ mày, thì mày trả đi”.
“Lôi thần, và cả Hùng Vương của Lang Quốc, và có cả gia tộc Lý thị tập đoàn tài chính siêu cấp của Cao Ly Quốc cũng đồng ý ra tay”.
“Ba bên thế lực cùng hợp sức, chắc cũng phải giết chết được một Diệp Bắc Minh chứ?”
“Nên kết thúc rồi”.
…
“Tao biết mẹ của mày ở đâu”.
Một tin nhắn.
Mấy chữ đơn giản.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!