"Trong phạm vi 1000km ở vùng biển Nam Á, nếu xuất hiện bất kỳ hạm đội nào của người Hùng Quốc".
"Cho dù là tàu sân bay, không tiếc bất cứ giá nào, trực tiếp đánh chìm cho tôi!"
Nữ tướng quân hít hà: "Cái gì? Ngài Tu La, ngài... ngài muốn khai chiến với Hùng Quốc sao?"
Liễu Như Khanh không trả lời.
Cô ấy lao thẳng ra ngoài.
Sau đó.
Một chiếc máy bay bay thẳng đến Cao Ly Quốc.
Ba giờ sau.
Ba người xuất hiện trên đất Cao Ly, trực tiếp đi đến khu công nghiệp của tập đoàn Lý Thị.
Lúc đến đó, ba người nhìn thấy lửa đỏ hừng hực thiêu đốt phía trước.
Đôi mắt lập tức đỏ au!
Sắc mặt Vương Như Yên trắng bệch: "Tiểu sư đệ không có việc gì, em ấy nhất định không sao cả!"
Ầm!
Người cô bộc phát ra khí thế kinh khủng.
Nội lực phóng ra ngoài, hình thành một lớp năng lượng bảo vệ cơ thể.
Cô ấy vọt thẳng vào trong biển lửa tận trời!
Lục Tuyết Kỳ và Liễu Như Khanh cũng không do dự, phóng ra lớp năng lượng bảo vệ cơ thể, xông vào biển lửa.
"Tiểu sư đệ..."
"Em đừng dọa các chị..."
Cùng lúc đó.
Đôi mắt Diệp Bắc Minh khẽ nhúc nhích, anh kinh ngạc mở to mắt: "Sư tỷ?"
"Sao các chị lại đến đây?"
Diệp Bắc Minh lo lắng ba vị sư tỷ xảy ra chuyện.
Anh hét lớn: "Em ở chỗ này!"
"Tiểu sư đệ!"
"Sư đệ!"
Ba vị sư tỷ nghe thấy âm thanh, nhanh chóng chạy về phía đó.
Các cô thấy Diệp Bắc Minh không sao, đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng chớp mắt sau.
Nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của hoàng hậu Hồng Đào, con ngươi bọn họ lập tức trở nên đỏ tươi!
Tròng mắt như muốn lồi ra, tơ máu dữ tợn: "Cửu sư muội!"
"Cửu sư tỷ!"
"Xảy... Xảy ra chuyện gì?"
Ba vị sư tỷ hỏi.
Giọng nói của Diệp Bắc Minh đông lạnh đến tận cùng: "Cửu sư tỷ vì bảo vệ em nên mất đi toàn bộ nội lực".
"Chị ấy đã ngăn cản lần phát nổ đầu tiên của bom nguyên tử!"