Chương 1031
Mà bây giờ, chuyện khiến bọn họ khó giải quyết nhất, chính là an toàn của ông già nhà họ Thẩm gia.
“Có phải là tung tích của ông già kia không?”
Lục Gia Bách gật đầu: “Ở trong Liệt Diễm Đường, theo như lời báo của mật thám thì đối tượng mà Trần Cát Phượng cấu kết chính là đường chủ của Liệt Diễm Đường.”
Liệt Diễm Đường?
Cô đã từng nghe thấy cái tên này, đó là một thế lực rất lớn ở Hải thành, Trần Cát Phượng hợp tác với bọn họ, cũng không có gì lạ.
“Tin này có đáng tin không? Đừng để cho người ta dắt mũi, nếu như Trần Cát Phượng thật sự hợp tác với bọn người của Liệt Diễm Đường, thì có khả năng cao là ông già kia đang ở Liệt Diễm Đường.”
Lục Gia Bách cúi đầu nhìn cô, gằn từng chữ một: “Căn cứ của Liệt Diễm Đường là ở ngoại ô phía Tây, nơi gần với bến tàu, bọn họ đã cho người xử lý toàn bộ những người nấp trong tối của chúng ta. Điều này cũng có lý, cho nên bây giờ cũng khó đưa ra kết luận cuối cùng.”
“Vậy thì đến Liệt Diễm Đường xem thử.” Thẩm Thành quay người đi ra cửa.
Dương Tâm kéo tay Lục Gia Bách, lôi anh đi theo: “Chúng ta cùng nhau đi xem một chút.”
Lục Gia Bách nhíu nhíu mày, dễ dàng nắm những ngón tay lạnh như băng của cô, lạnh giọng nói: “Cả người không có một chỗ nào ấm áp cả, em vẫn là nên đàng hoàng đi theo Lục Gia Tân về căn cứ để điều trị đi.”
“Em không đi.” Dương Tâm đưa một cánh tay khác lên ôm chặt anh: “Chỉ số thông minh của hai anh thật đáng lo ngại, em lo rằng hai anh lại sẽ bị người ta đùa bỡn, vẫn là để em đi theo hai anh đi.”
Lục Gia Bách còn muốn nói thêm thì Dương Tâm đã nhón chân lên, hôn lên đôi môi mỏng của anh.
“Dẫn em theo, nếu không em sẽ giận anh đấy.”
Lục Gia Bách không còn cách nào khác, thở dài: “Được rồi, em đừng rời khỏi anh một bước nào cả, có làm được không?”
“Làm được chứ, trước kia em đã đồng ý với anh là không ra tay, ngoan ngoãn đợi ở bến tàu, em cũng đã làm được đấy thôi, em ngoan như vậy, anh còn lo lắng cái gì?”
Lục Gia Bách không nhịn được mà cười nhạo: “Nếu như không phải là do hệ thống hỏng, khởi động thuyền không được thì em có ngoan ngoãn chờ ở bến tàu như vậy không? Anh cũng phải cảm ơn Trần Cát Phượng đã cắt mất đường lui của em, không để em liều lĩnh đuổi theo, nếu như có gì sai sót thì chúng ta đã chết hết rồi.”
Dương Tâm có hơi im lặng.
Giả thuyết này cũng đâu có xảy ra, đúng không?
Liệt Diễm Đường.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!