Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 668

Mặt Dương Tâm trầm xuống, cô ghét nhất bị người mắng mình là con hoang.

Vốn cô còn nể tình Triệu An, định cho bà già này vài phần mặt mũi, nhưng hôm nay bọn họ trở mặt với nhau còn trở đến trên đầu cô rồi, cô lại không phải Đức Mẹ, sao có thể nhẫn nhịn bà ta chứ?

Người lớn tuổi thì sao nào? Lớn tuổi mà không đoan trang cũng đừng trông cậy vào người trẻ tuổi như cô có thể kính trọng bà ta.

“Tôi đúng là con hoang không biết mặt bố đẻ, đây là chuyện ai cũng biết, không nhờ bà Triệu cố ý nhắc nhở.”

Nói đến đây, cô nghiêng đầu nhìn Tiểu Tân bên cạnh mình một cái, nói tiếp: “Tôi cũng không cảm thấy chính mình đáng buồn đáng tiếc đáng thương, nhưng thật ra bà Triệu mới chân chính là đáng thương đáng tiếc lại đáng buồn ấy chứ! Dù sao ngay cả cháu ruột thân nhất cũng không chịu nhận bà, hận không thể ăn sống nuốt tươi bà cơ mà! Tôi xin bà thức thời làm người đi, đừng gieo mầm thù hận vào lòng đứa trẻ nhỏ như vậy.”

Mẹ Triệu tức giận run cả người: “Cô, cô… đây là cơ sở điều trị của con trai tôi, cô cút ra ngoài cho tôi.”

Dương Tâm nhíu mày, cười vẻ xấu hổ: “Con bà à? Sao tôi lại nhớ nơi này là do chồng tôi bỏ vốn kiến tạo nhỉ? Ngay cả chi phí cho Triệu An nghiên cứu phát minh cũng đều do chồng tôi cung cấp ấy. Nếu muốn cút, đương nhiên là để các người cút mới đúng.”

Người mẹ Triệu run mạnh lên, ngực nghẹn không thở nổi, hai mắt trợn trắng ngất xỉu.

Dương Tâm nhanh chóng chạy tới đón được bà cụ đang ngã xuống đất, khẽ quát một tiếng với người bên ngoài: “Bà chủ nhà các người ngất xỉu rồi, còn không mau qua đỡ người về nghỉ ngơi đi.”

Một bà người hầu trung tuổi dẫn hai cô hầu gái trẻ bước nhanh tới.

“Bà chủ, bà sao thế này? Bà ấy sao vậy?”

“Tức phát ngất chứ sao.” Dương Tâm lạnh nhạt nói: “Bị tôi chọc tức, nếu còn muốn đâm thọc nhau thì chờ khi nào bà ấy tỉnh lại qua đây, tôi lúc nào cũng sẵn sàng nghênh đón.”

“…”

Nhìn theo hai người hầu đỡ bà cụ đi rồi, Dương Tâm lạnh lùng cười nói: “Đến bà Lục hiếu chiến như thế còn không chiếm được gì tốt trước mặt tớ nữa là. Bà ta là gì mà dám đến đây quản giáo tớ chứ? Chị đây ghét nhất bị mấy bà nhà giàu không phân trắng đen như bọn họ làm khó.”

Lê Vãn Trinh bật cười, giọng nói khàn khàn: “Thật ra bà ấy làm vậy không sai, tớ vừa cắt bỏ tử cung, đời này không thể có con được, bà ấy không muốn tớ dây dưa con trai mình cũng là theo lý thôi. Hơn nữa, tình trạng của Tiểu Tân không tốt, nhà họ Triệu không thể chặt đứt hương khói ở đời này được, bà ấy…”

“Lê Vãn Trinh.” Dương Tâm trầm mặt, nheo mắt nhìn cô ấy, cao giọng mắng: “Từ khi nào cậu cũng trở cổ hủ như thế rồi? Cậu nghe mấy lời mẹ Triệu nói rồi định làm thế nào? Muốn rời khỏi Triệu An sao?”

“Ừ, tớ đúng là định làm thế đấy.”

“…”

Dương Tâm nhịn rồi lại nhịn, khó khăn lắm mới ngăn được lửa giận trong lòng: “Thôi, cậu vừa mổ xong, cảm xúc không ổn định, tớ không so đo với cậu. Ngoan ngoãn nghỉ ngơi dưỡng bệnh đi, còn chưa chắc cậu sẽ chết cơ mà.”

Lê Vãn Trinh cười chua sót.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận