Chương 927
Thẩm Thanh Vi ôm lấy cánh tay của bà ta, cười đáp: “Cảm ơn mẹ nhiều lắm, con nhất định không quên sự giúp đỡ và nhắc nhở của mẹ. Sau này nếu có việc gì cần con giúp, mẹ cứ việc bảo con, nhất định con sẽ dùng quyền lực mà mình có được đem đến những lợi ích tốt nhất cho mẹ.”
“Việc đó để sau khi thành công hẵng nói, thời gian này con đừng làm gì cả, chỉ cần ở nhà đợi tin tốt của mẹ là được rồi. Dương Tâm và Tô Yếu hiện giờ giống như dê non sắp sửa bị làm thịt, chạy không thoát đâu, cho nên con cũng không cần sốt ruột, đợi mất ngày nữa là có kết quả mà.”
“Vâng ạ.”
Gia tộc Hải Nhân.
Trong phòng ngủ của chủ nhà.
Hải Cẩn mơ màng tỉnh lại, lập tức mở to mắt. Cô ta nhìn chằm chằm lên chiếc đèn thuỷ tinh treo trên trần nhà, ánh mắt dại ra không chút phản ứng.
Đây là?
Phòng của cô ta?
Sao cô ta lại quay về đây?
Một màn ập vào tâm trí cô ta trước lúc hôn mê khiến đồng tử co rút dữ dội.
Bụng dưới bỗng nhiên đau đớn vô cùng, theo bản năng cô ta xoa xoa bụng mình.
Nhưng càng xoa thì cảm giác đau đớn ấy lại càng thêm dữ dội.
Trong lòng cô có một dự cảm chẳng lành, chật vật muốn ngồi dậy lại phát hiện ra cơ thể yếu ớt đến mức không có tí sức lực nào, lại bất lực nằm bẹp xuống giường.
Đứa bé, cô đã sinh non đứa bé rồi sao?
Cô nhớ là trước lúc rơi vào hôn mê là cô đã bị trúng độc. Lẽ nào độc tố không giết chết cô mà lại cướp đi sinh mệnh bé nhỏ của đứa bé trong bụng cô sao?
Ông trời ơi, cô không cầu xin ông cái gì, cũng không mong muốn điều gì cả, chỉ mong có thể bình an mà sinh đứa bé ra thôi mà.
Sau đó cô sẽ đem đứa bé đi, để nó vui vẻ mà trưởng thành, coi nó như động lực duy nhất để cho cô có dũng khí tiếp tục sống.
Chỉ một ước nguyện đơn giản như thế thôi mà ông cũng cướp đi của cô sao?
Vốn dĩ cuộc sống của cô đã u ám như địa ngục, giờ đây… nếu đã cướp đi đứa con của cô, sao không để cô chết cùng đứa bé luôn đi?
Âm giọng nghẹn ngào cố kìm nén nãy giờ đã không thể kìm lại nổi mà thổn thức thành tiếng, nước mắt không ngừng rơi trên khuôn mặt tiều tuỵ.
“Cạch!”
Tiếng mở cửa phòng, có người vào.
Hải Cẩn theo bản năng mà quay mặt đi, vội vàng lau nước mắt.
Cô ta không muốn bất kỳ ai trông thấy bộ dạng nhếch nhác hiện giờ của mình.
“Cô Hai, đại trưởng lão tới thăm cô.”
Người giúp việc nữ đứng ngoài cửa, lễ phép báo cáo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!