Chương 761
Bệnh viện tâm thần.
Trong phòng bệnh.
Dương Nhã ôm đầu điên cuồng la hét lên, trên mặt lộ vẻ đau khổ.
Y tá ở bên cạnh có chút lo lắng nói: “Bác sĩ Trình, cô ta vô cùng kháng cự với việc lấy lại ý thức, chúng ta vẫn nên tiếp tục dùng thuốc để ép cô ta tỉnh lại từ trong sự điên cuồng không?”
Trên khuôn mặt của bác sĩ lộ rõ vẻ chán ghét.
Kể từ khi người phụ nữ này được đưa vào bệnh viện tâm thần của họ thì ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên trên người họ.
Người phụ nữ này thực sự đã trở nên nổi tiếng.
“Tiếp tục tiêm vào, chúng ta không cần thiết phải đắc tội với anh Lục và cô Dương.”
“Được thôi, xem tình trạng hiện nay của cô ta, tiêm thêm hai ba lần nữa thì có thể hoàn toàn khôi phục lại lý trí, cô có phải nên gọi điện cho cô Dương và giải thích tình hình hiện nay không?”
Bác sĩ Trình gật đầu: “Ừm, lát nữa tôi sẽ gọi, hãy mau chóng đi chuẩn bị thuốc để cô ta sớm tỉnh táo trở lại và hoàn thành nhiệm vụ càng sớm càng tốt, chúng ta cũng không cần phải đối mặt với tên đốn mạt này nữa.”
“Vâng.”
Biệt thự nhà họ Thẩm.
Thẩm Thành đem về không những một người mà là ba người.
Bố Thẩm nhìn ba đứa cháu nhỏ ở trước mặt, cười không nhặt được mồm, dùng hết mọi phương pháp để dỗ bọn chúng gọi “ông ngoại.”
Lâm Vũ Loan từ trên lầu bước xuống, khi nhìn thấy những đứa nhỏ này thì sắc mặt lập tức trở nên u ám.
“Ai đã đưa bọn chúng đến nhà họ Thẩm?”
Sau khi nói xong thì bà ta lại trừng mắt liếc nhìn chồng và nghiến răng nói: “Thích làm ông ngoại đến thế sao? Đợi Thanh Vi kết hôn và sinh con thì ông ắt hẳn có thể làm ông ngoại, hà cớ gì mà bây giờ phải thèm thuồng chứ.”
Dương Tuỳ Ý sẽ không hề khách sáo với loại người bắt nạt mẹ mình.
Sau khi Lâm Vũ Loan nói xong thì cậu liền lên tiếng: “Cậu ơi, mẹ của cậu có phải đầu óc có vấn đề không ạ? Con gái ruột của mình thì không nhận, mà lại nhận một kẻ giả mạo, con cương quyết đề nghị cậu nên dẫn bà ta đến bệnh viện một chuyến để điều trị đầu óc lại cho thật tốt.”
Lục Minh cũng hùa theo: “Con sẽ gửi mail cho Triệu An và nhờ anh ta giúp mẹ của cậu tẩy não, để bà ta trở nên tỉnh táo và sáng suốt chút.”
Dương Tuỳ Ý cũng không thua kém, ngẩng đầu lên nhìn sắc mặt tái nhợt của Lâm Vũ Loan ở trên bậc thang rồi cười tít mắt nói: “Anh cả, anh hai, em nghĩ đầu óc của mẹ cậu không chỉ có vấn đề, mà đến cả đôi mắt cũng bị nổ tung rồi.
Mẹ của mình là một cô gái tốt như thế mà bà ta lại không nhận, cứ trơ tráo bảo vệ lấy cái đóa bạch liên hoa, đúng là có mắt mà như mù mà.”
Lâm Vũ Loan sau một hồi nhẫn nhịn thì kết quả không thể chịu đựng được nữa, sải bước xuống bậc thang.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!