Cường giả Thần tộc lạnh nhạt nhìn xuống Viêm Ma Vương phía dưới.
Giọng nói của hắn mang theo một chút khinh thường: “Xem ra người mạnh nhất mảnh thiên địa cũng chỉ như thế mà thôi.”
“Vậy sao.” Đối mặt với lời trào phúng của cường giả Thần tộc, Viêm Ma Vương ngẩng đầu, hung ác nhìn đối phương, lạnh lùng cười.
Sau đó trong tay hắn ta lại xuất hiện một cái bếp lò đỏ đậm như máu. Mặt ngoài cái lò phủ kín hoa văn huyền ảo, phát ra dao động năng lượng nóng rực.
Không khí xung quanh truyền ra tiếng vang ‘xèo xèo’ quỷ dị, cứ như không gian cũng bị bỏng cháy mà nứt ra.
“Sức mạnh Hỏa hệ thật mạnh!”
Thấy thế, ánh mắt cường giả Thần tộc hơi trầm xuống, mơ hồ có chút nặng nề, hiển nhiên khí tức Hỏa hệ mà cái bếp lò kia tỏa ra đã làm hắn cảm nhận được một chút nguy hiểm.
“Cái lò này tên là Phần Thiên Hỏa Lô, là đặc biệt đúc ra để đối phó những Thần tộc các ngươi!” Viêm Ma Vương cười dữ tợn, ánh mắt điên cuồng chớp động.
“Lấy máu của ta, sinh mệnh chi hồn, tế lò!” Vẻ mặt hắn ta đầy kiên quyết, lập tức rống lớn một tiếng.
Ngay sau đó, thân thể cường tráng của hắn ta đột nhiên phun trào ra từng luồng sương mù màu máu.
Luồng sương mù này nhìn rất dày đặc, giống như máu tươi đang trào lên dữ dội.
“Đốt lò, diệt thế!” Một tiếng quát chói tai vang lên, Viêm Ma Vương trực tiếp phun ra một ngụm máu, phun lên bếp lò kia.
Chỉ thoáng chốc, Phần Thiên Hỏa Lô nở rộ ra ánh lửa lộng lẫy, hình thể nhanh chóng to lên.
Vô số linh khí thiên địa như bị bếp lò rút cạn, sau đó phóng ra từng ngọn lửa đỏ rực đáng sợ, đột nhiên thổi quét về phía chân trời.
Trong thiên địa cũng sinh ra một tiếng nổ vang.
Không đợi Lâm Lăng thấy rõ tình huống sau đó thì trước mắt hắn đột nhiên lay động lần nữa, ý thức trực tiếp thoát ly khỏi cảnh tượng này.
Mà sau khi cảnh tượng ầm ầm tan vỡ, trong lòng Lâm Lăng chấn động kịch liệt, cảm thấy tinh thần chi hải của mình như gặp đòn nghiêm trọng trong phút chốc.
Cảm giác đau đớn kịch liệt nảy lên trong đầu, linh hồn như bị xé rách, suýt nữa nứt toạc. Lâm Lăng vội vàng vận dụng võ ý luân hồi mới áp chế xuống được.
Hắn mở hai mắt ra, thị giác lại nhìn thấy tế đàn màu đỏ trước đó.
Mặt ngoài nhìn như không xảy ra chuyện gì, nhưng lưng hắn sớm đã chảy đầy mồ hôi lạnh.
Nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, trong lòng Lâm Lăng tràn ngập nghi ngờ.
Trong bách khoa toàn thư chủng tộc của đại lục Thương Khung có ghi lại về tộc Viêm Ma. Nhưng ‘Thần tộc’ thì hoàn toàn không nghe nói đến, hơn nữa thực lực của bọn họ cũng vượt qua mọi chủng tộc trên đại lục Thương Khung!
Đúng rồi, Vị Diện Chi Thai!
Nhớ tới cuộc đối thoại trước đó của Viêm Ma Vương và cường giả Thần tộc kia, Lâm Lăng hơi giật mình.
Chẳng lẽ những ‘Thần tộc’ đó không phải là chủng tộc bản địa xuất thân từ đại lục Thương Khung, mà đến từ không gian vị diện nào khác?
Lần chém giết này là vì cướp đoạt Vị Diện Chi Thai!
Lâm Lăng cũng có chút hiểu biết về Vị Diện Chi Thai, đó là căn nguyên trung tâm của linh khí thiên địa, căn cơ để vạn vật sinh sôi nảy nở.
Nếu như mất đi Vị Diện Chi Thai, toàn bộ thiên địa sẽ mất đi linh khí, hoàn toàn trở thành không gian không còn sự sống!
Hình như Viêm Ma Vương biết được điều này nên đã dẫn đại quân Viêm Ma thề sống chết bảo vệ, do đó khiến toàn bộ chủng tộc ngã xuống!
Mà thời đại hiện giờ cũng không có Thần tộc tồn tại, hiển nhiên trong trận chiến tranh khi đó, Viêm Ma Vương trả một cái giá rất đắt mới đuổi những Thần tộc kia đi.
Trong lòng nghĩ như vậy, Lâm Lăng càng chắc chắn về phỏng đoán này.
“Kẻ tự tiện xông vào cấm địa Viêm Ma, giết không tha” Đúng lúc này, một giọng nói mạnh mẽ tràn ngập khí thế sát phạt đột nhiên vang lên bên tai.
Sắc mặt Lâm Lăng hơi thay đổi, linh lực trong cơ thể dâng trào, trong nháy mắt đã ngưng tụ ra một cái lồng linh khí hộ thể trên người.
Xèo!
Nhưng mà, cái lồng phòng hộ này vừa ngưng tụ thành thì đột nhiên bị một ánh sáng đỏ quỷ dị tấn công làm tan vỡ.