Như vậy toàn bộ kế hoạch trước đó đều đổ xuống sông xuống biển!
“Các ngươi đi trước đi, ta ở lại ngăn cản.”
Lúc này Lâm Lăng cũng lên tiếng nói.
Nghe vậy sắc mặt Lạc Hằng hơi trầm xuống, nghiêm trọng nói. “Vậy lát nữa ngươi thoát thân bằng cách nào?”
“Yên tâm đi, hắn ta đã nói được như vậy thì ắt có cách thoát thân.”
Không ngờ rằng Trần Tấn lại không có phản ứng gì, lúc này xoay người chạy đi.
Đối với các cách thức kỳ quái của Lâm Lăng hắn ta hiển nhiên là tin tưởng không hề nghi ngờ.
Nhìn thấy Trần Tấn thực sự lựa chọn rời đi, vẻ mặt Lạc Hằng ngạc nhiên.
Ánh mắt hơi chớp động lại chút, sau đó hắn cũng chỉ đành đưa ra lựa chọn như thế.
“Tên này thật là không biết khách khí gì cả.”
Nhìn bóng người của Trần Tấn đang chạy xa trong trời tuyết, khóe miệng Lâm Lăng không khỏi nổi lên một nụ cười.
Chợt trường thương trong tay hắn mạnh mẽ quét ra.
Ầm----------!
Ánh sáng trường thương mang theo ngọn lửa kinh khủng xen lẫn lực rung động gào thét ra, trực tiếp đều cản lại cánh tay đao của tuyết quái đang truy kích Trần Tấn.
Chiến lực của cánh tay đao tuyết quái tuy rằng với tu vi hiện giờ của Lâm Lăng hoàn toàn dư dả ứng phó.
Nhưng đối với cái năng lực khôi phục bất tử này thực có chút khó nhai.
Chỉ thời gian ngắn ngủi vài hơi thở, tuyết quái cánh tay đao bị ánh sáng trường thương phá hủy liền sống lại đợt hai.
Bởi hiện tại đang gần tiếp cận đến nơi có bảng xếp hạng ở vị trí cốt cán nên thế lực ngầm của tháp Thông Thiên rất có khả năng đã bao trùm toàn bộ khu vực này.
Cho nên lúc này Lâm Lăng không muốn bại lộ quá nhiều sủng vật.
Dao động linh lực cuồn cuộn như thủy triều bộc phát ta nhất thời biến ảo thành từng ma ảnh phân thân.
Thế trận này nghiễm nhiên còn nhiều hơn gấp mấy lần tuyết quái cánh tay đao.
Keng keng keng…!!!
Chiến đấu kịch liệt bạo phát trong nháy mắt.
Có điều chiến lực của ma ảnh phân thân không giống với chủ thể Lâm Lăng.
Cho dù số lượng nhiều hơn nữa nhưng đối mặt với thế tiến công cường đại của đám tuyết quái cánh tay đao kia đang nhất thời xông đến thì gần như tổn thất hơn phân nửa!