Nếu không phải nhìn vào điểm đặc biệt là bộ ngực, căn bản khó có thể phân biệt được nam nữ.
Tộc quần này, cho dù Trần Tấn không nói Lâm Lăng cũng biết là cái gì.
Tinh linh tộc, một loại tộc yêu thích môi trường tự nhiên, thế lực của nó lấy bộ lạc làm chủ quanh năm cư trú ở vùng rừng nguyên sinh. Hơn nữa, thủ đoạn công kích của Tinh Linh tộc cực kỳ độc đáo. Vừa có thể cận chiến cũng rất am hiểu về các loại pháp thuật tinh thần, thực lực không thể khinh thường.
"Bên kia là... Hỏa Phượng tộc!"
Trong lòng chuyển ý niệm, tầm mắt Lâm Lăng lại chuyển động, nhìn về phía ba bóng hồng đang ngồi trên nham thạch.
Hai nam một nữ đều mặc trang phục màu đỏ rực, trên quần áo thêu đồ đằng hỏa phượng hoàng, cả người tản ra hỏa diễm khí tức dao động nóng rực.
Đánh giá một cái, nữ tử Hỏa Phượng tộc kia không thể nghi ngờ là khiến Lâm Lăng đặc biệt chú ý tới.
Bởi vì bộ dạng của nữ tử kia, thoạt nhìn có loại cảm giác giống như đã từng quen biết.
"Rất giống..."
Ánh mắt Lâm Lăng hơi suy tư, nhất thời nhớ tới Hỏa Vân tông lúc trước ở Cửu Đại Điện Tông, tiến hành thí luyện Thiên Hỏa Bí Cảnh. Những linh thức còn sót lại trong bia đá Hỏa Nguyên chính là một nữ tử Hỏa Phượng tộc.
Nhớ lại lúc trước mỹ nữ ở lưng có đôi cánh lửa toàn thân trần trụi kia, bây giờ Lâm Lăng vẫn có ấn tượng cực kỳ sâu sắc.
Tên của người đó là ' u Dương Cung'.
Cũng chính bởi vì tạo hóa nàng tặng cho, mới làm cho huyết mạch trong cơ thể Lâm Lăng dung hợp được mấy giọt Hỏa Phượng tinh huyết.
"Quả thật nàng ta cũng có chút nhan sắc, như thế nào? Ngươi có hứng thú với nàng ấy không?" Nhận thấy được ánh mắt của Lâm Lăng một mực nhìn chằm chằm vào mỹ nữ Hỏa Phượng tộc kia, Trần Tấn cười nhạt lên tiếng.
"Vậy cũng không phải, cảm thấy cô ấy có chút quen mắt." Lâm Lăng lắc đầu cười.
Có chút quen mắt?
Trần Tấn không khỏi hỏi: "Vậy ngươi có biết tên nàng ấy là gì không?"
Lâm Lăng hơi trầm ngâm một chút, liền thì thầm nói: "Nếu như ta nhớ không lầm, tên của nàng ấy là u Dương Cung." "Nhưng ta cũng không chắc chắn lắm, có phải là nàng hay không?"
Nghe vậy, Lạc Hằng bên cạnh không rõ nguyên nhân, lại trầm giọng cười nói: "Cái này đơn giản, không phải đi hỏi một chút là biết ngay hay sao."
Nói xong, đột nhiên hắn cất giọng, thật sự kêu lên: " u Dương Cung."
Nhất thời biểu cảm của Lâm Lăng ngưng đọng lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!