Có điều càng lên cao kẻ gọi là kẻ địch càng thêm mạnh mẽ.
Chiến đấu tới hiện giờ ngoài Lâm Lăng vẫn còn tạm thời ổn ra thì hai người Trần Tấn và Lạc Hằng bọn họ đó có dấu hiệu mất sức rồi.
“Cheng!”
Một tiếng gõ vang lên.
Cơ thể Lâm Lăng bay lên tòa chiến đấu tiếp theo, hai chân hạ xuống mặt đất, truyền ra tiếng vang nặng như núi.
Hắn ngước mắt nhìn lên thấy đối thủ lần này là một người cực kỳ to lớn.
Cơ bắp toàn thân cuồn cuộn, da thịt hiện ra một màu xanh lam u ám của sắt thép, khuôn mặt độc địa dữ tợn hung ác, trên cổ đeo một chuỗi vòng đầu lâu.
Cơ thể to lớn cường hãn thoạt nhìn giống như một con mãnh thú cuồng bạo đang dạng hai chân đứng thẳng, tản ra một luồng khí tức khiến người ta phải dè chừng.
Đây chính là tộc Cự Ma.
Ánh mắt Lâm Lăng hơi chết lặng, lập tức nhìn ra lai lịch thực sự của con quái vật này.
Lúc này tên tộc Cự Ma kia dùng ánh mắt hung ác cứ như máu nhìn chằm chằm Lâm Lăng đang xuất hiện trên đài chiến đấu.
“Nghe nói hệ thống tu luyện của võ giả loài người có thể ngưng luyện ra linh anh.”
m thanh trầm khàn như sấm phát ra từ trong miệng của võ giả tộc Cự Ma, “Võ giả nào càng mạnh thì năng lượng linh anh sẽ càng mạnh.”
“Và đồng thời cũng càng thơm ngon vừa miệng hơn.”
Nhưng khi nói đến đây, lời nói cũng thay đổi hoàn toàn, đầu lưỡi màu đen to dài vươn ra từ trong miệng liếm thật chặt bờ môi dày.
“Tuy rằng không biết lời đồn có phải thật hay không nhưng hôm nay cuối cùng cũng may mắn có cơ hội được nếm thử rồi.”
Giọng điệu như vậy nghiễm nhiên đã coi Lâm Lăng là một món mồi ngon của mình.
“Vậy phải xem ngươi có thể hốc nổi không đã.”
Hắc kiếm trong tay Lâm Lăng chĩa xuống đất, hắc khí tràn ra đột nhiên hình thành một luồng kiếm văn màu đen dọc theo mặt đất lao về phía võ giả tộc Cự Ma kia.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!