Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp (FULL)

Lâm gia là một gia tộc võ thuật từ thời xa xưa, ở trong thành Thiên Vũ, có thể nói là tồn tại như một thế lực hàng đầu. Vì vậy, những người đến đây tham gia hội đấu giá, không ai dám gây rắc rối.

“Chờ sau khi hội đấu giá kết thúc, hãy xem bản thiếu gia thu thập ngươi như thế nào!”

Mã Phi Vũ giận dữ trừng mắt nhìn Lâm Lăng liếc mắt một cái, sắc mặt âm ngoan, hừ lạnh nói.

Khóe miệng của Lâm Lăng khẽ nhếch, tự nhiên biết đối phương đã chú ý tới mình. Đối với điều này, hắn thật ra không sao cả, dù sao nhiệm vụ ám sát đều không phải do hắn đích thân thực hiện.

Mặc dù sự tồn tại của Công Phu Tiểu Dăng đã được phơi bày ra ánh sáng, nhưng Lâm Lăng vẫn còn một sát thủ khác. Đó là Lang Chu.

Với kỹ năng độc tố chết người của Lang Chu, ngay cả một chiến sĩ cấp hai bị tơ nhện bắn trúng, cũng phải trúng độc xụi lơ trên mặt đất. Nếu bị cắn trúng, thì hoàn toàn không có khả năng sống sót.

Khi cuộc đấu giá sắp bắt đầu, thời điểm này sự ồn ào trong hội trường càng trở nên náo nhiệt hơn, hầu như đã không còn chỗ ngồi trống.

Và ở khắp các góc của phòng đấu giá, bắt đầu xuất hiện một số lượng lớn các tay sai, an ninh được canh gác nghiêm ngặt.

“Thời gian khai mạc đấu giá là tám giờ, giới hạn thời gian của nhiệm vụ cũng được chỉ định là tám giờ….”

Nhìn thấy chỉ còn vài phút nữa là hết thời gian hoàn thành nhiệm vụ, Lâm Lăng bây giờ cũng nhớ lại thông tin trong danh sách nhiệm vụ.

Thời hạn: Vào ngày 5 tháng 7 năm 9986 dương lịch, lúc 8 giờ tối, một khi đèn tại hội trường trung tâm giao dịch tắt, hãy gϊếŧ chúng ngay lập tức.

“Chẳng lẽ chờ đến khi khai mạc, ánh đèn trong hội trường đấu giá sẽ tắt đi trong một khoảng thời gian ngắn?”

Lâm Lăng nghĩ lại trong lòng, lập tức hiểu được điểm này. Nói cách khác, khi buổi đấu giá khai mạc, chính là thời điểm ám sát!

“Tiểu Chu, có thể hành động,”

Lâm Lăng nói thầm một tiếng ở trong lòng.

Lang Chu thu được mệnh lênh, ngay lập tức liền hành động.

Treo lơ lửng dưới một sợi tơ nhện, nó yên lặng rơi xuống đất, rồi sau đó leo xuống dưới ghế dựa của Mã Phi Vũ, nhìn chằm chằm vào cổ chân của đối phương, chậm rãi đợi thời cơ.

Bởi vì nơi này là trung tâm giao dịch, có thế lực của Lâm gia gây kinh sợ, hơn nữa bên cạnh còn có một tùy tùng là kiếm khách. Có thể nói giờ phút này, Mã Phi Vũ cực kỳ có cảm giác an toàn. Không biết rằng sinh mệnh của hắn, đã bị kiểm soát bởi một con nhện nằm dưới chân mình.

Vài phút sau, đến lúc 8 giờ.

“Rinh”

Đột nhiên, một tiếng chuông trong trẻo vang lên. Theo tiếng chuông vang lên, ngọn đèn giữa sân lúc đầu đang sáng ngời, đột nhiên tắt phụt. Toàn bộ hội trường đấu giá ngay lập tức trở nên tối đen như mực.

“Gϊếŧ!”

Trong lòng Lâm Lăng vừa vang lên tiếng quát lạnh lẽo…

Lang Chu đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, nhào mạnh lên, hướng về phía cổ chân của Mã Phi Vũ, hung hăng mà cắn đi lên. Độc tố chết người ngay lập tức xâm nhập vào mạch máu, lan tràn toàn thân với một tốc độ cực nhanh.

“A!”

Tức khắc, tiếng kêu thảm thiết vang vọng trong bóng đêm.

“Sao lại thế này?!”

Tất cả mọi người sửng sốt và hoảng sợ nhìn bốn phía. Mấy tên tay sai có mặt ở đó, cũng đều rùng mình, cảnh giác quét về phương hướng phát ra âm thanh.

Tuy nhiên, lễ khai mạc của cuộc đấu giá cũng không bị đình chỉ vì tiếng kêu thảm thiết này. Trên trần nhà, một cột sáng bắn thẳng xuống, chiếu sáng chiếc bàn đấu giá ở chính giữa. Vô số ánh mắt đều lần lượt rời đi nhìn vào trung tâm.

Trong cột sáng đó, một vị nữ tử xinh đẹp xuất hiện ở phía trước của tủ đấu giá. Vóc dáng của nàng cực kỳ nóng bỏng, trước đột sau kiều (*ngực tấn công, mông phòng thủ), một thân sườn xám màu đỏ chặt chẽ vòng quanh những đường cong hoàn mỹ kia.

Nữ tử này, chính là người chủ trì của cuộc đấu giá, Lâm Uyển Dung.

“Bật đèn lên.”

Lâm Uyển Dung vừa xuất hiện, lại vội vàng quát khẽ.

Không bao lâu sau, phòng đấu giá một lần nữa sáng sủa trở lại.

“Thiếu gia!”

Khi nhìn rõ tình hình, Lý Khôn lập tức kinh hãi, đứng bật dậy. Lúc này, Mã Phi Vũ nằm liệt trên ghế, sắc mặt tro tàn, thất khiếu chảy máu, hoàn toàn không còn hơi thở. Tình hình như vậy, không thể không nghi ngờ rằng hắn trúng độc mà chết!

Nhìn cảnh tượng này, hầu hết mọi người đang có mặt ở đây đều lộ vẻ khϊếp sợ. Tuy nhiên, cũng có một bộ phận nhỏ những người thần bí đầu đang đội nón tre, nhìn chằm chằm lạnh lùng vào tất cả mọi thứ một cách thờ ơ.

“Nhị thiếu gia của Mã gia ở trấn Thanh Dương của chúng ta bị ám sát ở đây, các ngươi phải giao ra hung thủ, nếu không tự gánh lấy hậu quả!”

Lý Khôn giận dữ tận trời, mạnh mẽ rút trường kiếm ra, tức giận nhìn đám tay sai của Lâm gia đang chạy tới.

“Chúng ta chỉ duy trì trật tự, muốn bắt giữ hung thủ, xin hãy tới nha phủ báo án.”

Một người đàn ông có dáng người vạm vỡ đi ra, sắc mặt bình tĩnh, giọng nói lạnh lùng. Hiển nhiên, đối với giọng điệu cứng rắc có chứa tia uy hϊếp của Lý Khôn, có chút khó chịu.

Lâm gia là địa đầu xà (*những người đứng đầu thế lực mặt tối) của thành Thiên Vũ, bọn họ đúng là chưa từng thật sự sợ ai.

Hơn nữa, trước đó, bọn họ đã nhận được tin tức nội bộ thu được từ hắc điếm, đêm nay ở hội trường đấu giá sẽ xuất hiên sự kiện ám sát. Mặc dù không biết nguyên nhân, nhưng cấp trên nói không cần để ý tới. Có mệnh lệnh bí mật này, bọn họ hoàn toàn có thể thờ ơ.

Đối với điều này, trong lòng của người đàn ông trung niên vô cùng khϊếp sợ, không thể tưởng tượng được vị thích khách kia, có thể tận dụng thời gian tắt đèn ngắn ngủi của lễ khai mạc, ám sát thành công.

Kỹ thuật cao siêu như vậy, nhất định là một thích khách có thực lực rất mạnh, bỏ qua chuyện này với bọn họ mà nói ngược lại là một chuyện tốt.

Nói cách khác, một khi thực sự tra ra hung thủ ở đây, đến lúc đó nhất định sẽ xuất hiện không ít thương vong, thậm chí ảnh hưởng đến tiến độ của cuộc đấu giá đêm nay, dẫn đến gia tộc sẽ bị thua lỗ không ít lợi ích.

“Các ngươi ỷ vào thành Thiên Vũ là địa bàn của Lâm gia, khinh thường Mã gia chúng ta đúng không!”

Nghe được câu trả lời lạnh lùng của người đàn ông trung niên, sắc mặt của Lý Khôn đột nhiên trở nên vô cùng âm u, tức giận nói: “Được, nhớ kỹ lời nói của các ngươi hôm nay!”

Người đàn ông trung niên mặc kệ, không để ý tới, lãnh đạm nói: “Người đâu, nâng thi thể ra ngoài, nếu cần thiết, có thể trực tiếp giúp hắn mang đến nha phủ.”

Giọng nói rơi xuống, ba tên tay sai lập tức tiến lên, động tác thô bạo mang thi thể đi.

Đối mặt với tất cả những điều này, Lý Khôn vô cùng tức giận, đang muốn cầm kiếm ngăn cản, nhưng khóe mắt lại đột nhiên chú ý tới một con nhện, trèo qua khe hở giữa chân ghế.

“Chẳng lẽ hung thủ là nó?!”

Nhìn quỹ đạo bò chậm chạp của Lang Chu, trong lòng Lý Khôn khôi phục một chút bình tĩnh.

Đối với cái chết của Mã Phi Vũ, hắn vốn có điểm đáng ngờ. Bởi vì vừa rồi hắn ngồi yên bên cạnh Mã Phi Vũ, những người xung quanh cho dù muốn ra tay ám sát, không có khả năng không hề phát hiện.

Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Lý Khôn ngồi xổm xuống, phát hiện trên chân của thi thể, quả thật như hắn dự đoán, có vết cắn. Hơn nữa làn da ở miệng vết thương có một vết bầm tím màu đen.

Không còn nghi ngờ gì nữa, nguồn gốc của việc trúng độc chính là vị trí này!

“Súc sinh!”

Lý Khôn ngay lập tức vô cùng nổi giận, bên trong hai mắt xuất hiện tầng tầng sát khí mạnh mẽ.

“Tiểu Chu, chạy mau!”

Nhìn thấy Lý Khôn đã phát hiện, Lâm Lăng giật mình, vội vàng ra lệnh.

Phi ---!

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận