Những tiếng tán thưởng kinh ngạc chung quanh làm khóe miệng Hoàng Tinh Nghị nhếch lên, hiển nhiên hắn ta vô cùng hưởng thụ loại cảm giác được mọi người tâng bốc này. Chợt tay phải của hắn ta siết thành nắm đấm, mang theo lực lượng mạnh mẽ, hung hăng đánh về phía chiếc chuông.
Chỉ nghe thấy tiếng "Phanh" nặng nề, chiếc chuông kịch liệt lắc lư,từ đó bắt đầu truyền ra từng tiếng chuông trầm dài.
Khi tiếng chuông ngừng lại, vừa vặn đã gõ được mười tám tiếng. Vượt xa gấp mấy lần so với năm tiếng trong quy định của sát hạch!
“Thật lợi hại!”
Nhìn thấy thành tích này, trong sân nhất thời vang lên một mảnh tiếng kinh ào.
"Hình như Hoàng Tinh Nghị còn chưa vận dụng toàn lực, nếu là hắn khởi động hết toàn lực, chắc chắn sẽ có thể vượt qua hai mươi tiếng!"
“Làm sao có thể, phải hơn ba mươi tiếng trở lên mới đúng!”
Mấy võ giả trẻ tuổi coi Hoàng Tinh Nghị là thần tượng, tự tin khen lấy khen để.
Trong đám người, Lâm Lăng im lặng quan sát. Chuyện này cũng không làm hắn kinh ngạc, Hoàng Tinh Nghị là đại đệ tử của Hoả Vân Các, một trong những người mạnh nhất trong lớp học trò trẻ. Nếu không đạt được thành tích này mới là chuyện lạ.
Nghe tiếng thảo luận xung quanh, có người thậm chí còn so sánh Hoàng Tinh Nghị với Vệ Quý Nguyên, nói thành tựu võ đạo sau này của hắn ta tuyệt đối sẽ cao hơn Vệ Quý Nguyên không ít.
Đối với việc này, trong lòng thầm Lâm Lăng cười nhạo một tiếng. Người khác thì hắn không biết sao, nhưng Vệ Quý Nguyên, tương lai sẽ là người chấp sự quản tất lý cả trật tự của Cửu Đại Điện Tông.
Thành tựu của hắn nếu đem ra so với tiểu bối vô danh như Hoàng Tinh Nghị, thì ngay cả tư cách ngưỡng mộ cũng không có!
“Kế tiếp, các ngươi cứ dựa theo ví dụ này mà làm đi, sát hạch bắt đầu!”
Lúc này, trưởng lão Lý Sáng lơ lửng giữa không trung, phát ra mệnh lệnh chính thức bắt đầu sát hạch lần này.
Trong chốc lát, đám người giữa sân lập tức xôn xao hẳn lên. Cả đám xoa tay thử đấm, nóng lòng muốn tranh đoạt thứ tự lên làm trước...
Trong quảng trường rộng rãi.
Với sự bắt đầu khảo hạch chính thức, đoàn người hỗn loạn rất nhanh đã xếp thành một đội thật dài.
Kiểu khảo hạch nghiêm túc như thế này cho nên từng tiến trình thực hiện ở đây ai cũng không dám sinh sự.
Cho dù là những võ giả ngày thường tính tình nóng nảy nhưng khi đến đây, vào giờ phút này cũng phải an phận thủ thường, tự giác xếp hàng.
Lâm Lăng như thể đang cố ý, trực tiếp đi về hướng người đàn ông áo đen kia, đứng đằng sau đối phương.
Nhận ra được điều đó, ánh mắt người đàn ông áo đen hơi trầm xuống, sắc mặt rõ ràng hiện lên một tia mất tự nhiên.
“Lẽ nào hắn đã phát hiện rồi sao?”
Khóe mắt người đàn ông áo đen im lặng liếc Lâm Lăng ở sau lưng một cái, trong lòng thầm nghĩ.
“Chắc không phải đâu, hiện tại mình cũng đâu phải ở trạng thái Dị Ma, hắn tuyệt đối sẽ không biết là ai đâu!”
Rất nhanh sau, hắn đã phải phủ định cái suy nghĩ vừa rồi.
Người đàn ông này chính là Dị Ma sáu cánh, người mà trước đây từng chiến đấu kịch liệt với Lâm Lăng ở chiến trường viễn cổ cùng bị hút vào không gian màu đen.
Có điều, số phận của hắn ta không giống như Lâm Lăng là có chiến giáp sắt thép hộ thân, nên dưới sự tàn phá khủng bố của sự lưu chuyển không gian, đã dẫn tới cơ thể hắn bị hủy hoại hoàn toàn.