Hiển nhiên Hậu Thiên Thành không muốn Lâm Lăng ra ngoài mạo hiểm, ông ta nghiêm túc nói: “Bổn tọa cảm thấy ngươi luyện tập ở trong tông môn khoảng nửa năm này sẽ yên tâm hơn.”
Lâm Lăng cười gật đầu: “Đệ tử đều hiểu những lời mà chưởng giáo đại nhân nói.”
“Tuy nhiên từ trước tới nay, ta vẫn luôn quen tu luyện ở bên ngoài cho nên hiện ta cứ tu luyện ở một chỗ mãi thì không thể tĩnh tâm được.”
“Vì để có được thứ hạng của cao trong Thiên Tư bảng giữa các chủng tộc, ta chỉ có thể lựa chọn cách này mà thôi.”
Khi nghe Lâm Lăng nói tới xếp hạng của Thiên Tư bảng giữa các chủng tộc, hai mắt Hậu Thiên Thành sáng lên, trở nên vô cùng hưng phấn. Rõ ràng ông ta cảm thấy rất hài lòng với thái độ tu luyện siêng năng và tích cực của Lâm Lăng.
“Nếu như ngươi đã hạ quyết tâm thì bổn tọa sẽ không nói gì thêm nữa.”
Hậu Thiên Thành thở dài một tiếng: “Ngươi định xuất phát khi nào?”
“Hôm nay.”
Thời gian gấp gáp nên hắn phải nhanh chóng tìm ra thượng cổ kỳ thạch càng sớm càng tốt.
Sớm như vậy!
Nghe được thời gian, Hậu Thiên Thành lại càng cảm thấy kinh ngạc hơn.
“Được rồi, ngươi mang theo bộ Lân giáp này để đề phòng.”
Vẻ mặt của Hậu Thiên Thành vô cùng lo lắng cho sự an toàn của Lâm Lăng.
Nói xong, ông ta còn lấy ra một bộ Lân giáp màu bạc. Trên bộ giáp phủ đầy phù văn, các tia sáng lưu chuyển tản ra những luồng dao động năng lượng.
“Đa tạ chưởng giáo đại nhân.”
Lâm Lăng vui vẻ nhận lấy, có thêm được một thứ bảo vệ thì tội gì hắn không nhận.
Một lát sau, Lâm Lăng rời khỏi hòn đảo chính của Cửu Huyền Tông và bay về phía chân trời xa xa…
Trên bầu trời rộng lớn.
Một bóng thú màu đỏ đậm, xẹt qua phía chân trời. Nếu là nhìn kỹ, liền có thể kinh ngạc phát hiện, loài lông vũ này không phải là con thú tầm thường. Mà là vua của trăm loài chim, hỏa phượng!
Thân của nó ước chừng dài năm trượng, phủ lân vũ, đầu như gà cảnh, cả người rực cháy lên ánh lửa sáng quắc.
Lúc vỗ cánh, có chút ánh lửa giống như là những ngôi sao màu đỏ rơi xuống vô cùng ưu nhã xinh đẹp.
Động tác vỗ hai cánh của nó nhìn giống như thong thả nhẹ nhàng nhưng tốc độ bay lại vô cùng nhanh.
Ở trên lưng phượng, Lâm Lăng đón gió đứng thẳng, áo bào trên người bay phấp phới, mái tóc dài cũng đang lay động.
Dáng vẻ như vậy lại có một loại ý vị xuất thần.
Ở trong thời đại này có thể có được một vật cưỡi là thánh thú hỏa hệ như thế này thì chính là con vật quý hiếm nhất trên thế gian.