Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đoàn Sủng Thiên Kim Thật, Áo Choàng Của Cô Lại Rơi Rồi!

Trong phút chốc, vẻ mặt của lê Nguyệt Nghi giống như bị đơ ra.

“Mẹ, con, con...”

Cô ta còn chưa nói xong, Cố Vân Phương đã gật đầu nói: "Tiểu Hề nói đúng. Con là cô chủ nhà họ Lê, sao có thể mặc quần áo cũ của người khác được? Phòng của con ở ngay cạnh phòng của Tiểu Hề, tuy không lớn bằng nhưng đều do mẹ tự tay trang trí, mẹ dẫn con đi xem!"

“Dạ vâng, được thôi mẹ."

Trên khuôn mặt Lê Nguyệt Nghi lại hiện lên một nụ cười đầy khả ái, nhưng nhìn thế nào thì cũng có chút gượng ép.

Nhìn thấy Lê Nguyệt Nghi bị Cố Vân Phương kéo sang phòng bên cạnh, Lê Sở Hề liền nhảy lên chiếc giường lớn và lăn qua lăn lại mà cười, chả khó mà nhận thấy niềm hoan hỷ và vui sướng lộ trên khuôn mặt của Lê Sở Hề.

Căn phòng lớn thoải mái này cùng những bộ quần áo đắt tiền tinh xảo kia đều là nhà họ Lê cho cô, vốn dĩ cũng là của Lê Nguyệt Nghi. Nhường cho Lê Nguyệt Nghi cũng không có gì, cô cũng không phải là không nỡ.

Nhưng khi nhìn thấy Lê Nguyệt Nghi phải chịu uất ức như vậy thì cô thấy rất thỏa mãn!

Đêm đến.

Lê Nguyệt Nghi một mình trên chiếc giường rộng lớn và êm ái, cô ta lặng lẽ nhìn xung quanh căn phòng xinh đẹp này, khóe miệng nhếch lên, không giấu nổi sự hài lòng và thỏa mãn.

Cuộc sống ở vùng quê thực sự quá khổ cực.

Chỉ có thể miễn cưỡng ăn no mặc ấm, bình thường cũng không có gì giải trí.

Rõ ràng đang là độ tuổi đẹp như hoa, hơn nữa còn là cô gái xinh đẹp nhất lớp, nhưng cô ta chỉ có thể mặc quần áo vá chằng vá đụp, chưa từng dùng đến đồ trang điểm.

Cô ta từng tưởng tượng mình là con gái nhà giàu, nhưng chỉ là tưởng tượng mà thôi.

Không ngờ, điều đó lại thành sự thật!

Sau khi biết được thân phận thực sự của mình, cô ta mừng như điên, chỉ hận không thể bay đến đây ngay lập tức!

Mọi thứ ở nhà họ Lê đều rất đúng với mong đợi của cô ta.

Ba mẹ yêu thương cô ta, căn biệt thự đẹp như cung điện, còn có đồ ăn vặt ăn không hết và tiền tiêu không xuể.

Điểm duy nhất không được như ý là...

Trong đầu hiện lên căn phòng mà Lê Sở Hề đang ở, rồi so sánh với căn phòng trước mắt, sắc mặt Lê Nguyệt Nghi trở nên u ám.

Căn phòng lớn nhất đó, nhiều quần áo đẹp như vậy, vốn nên là của cô ta!

Cô ta là cô chủ thật sự đã trở về, Lê Sở Hề là đồ giả mạo, dựa vào đâu mà còn ở lại nhà họ Lê! Đều tại Lê Sở Hề mới khiến cô ta phải chịu khổ mười sáu năm ở bên ngoài!

Nhưng cô ta có thể nhận ra, ba mẹ đều thiên vị cô ta.

Dù sao cô ta đã trở về, sau này sẽ có nhiều thời gian để đối phó với đồ giả mạo này.

Chỉ đuổi Lê Sở Hề ra khỏi nhà họ Lê thôi thì quá đơn giản cho cô rồi. Cô chiếm đoạt thân phận của cô ta nhiều năm như vậy, cô ta phải từ từ hành hạ cô, mới có thể đòi lại được những gì vốn có.

Nghĩ đến những ngày tháng sắp tới, trong mắt Lê Nguyệt Nghi lóe lên sự mong đợi và phấn khích.

Sau khi khiến Lê Nguyệt Nghi ăn quả đắng, tâm trạng tốt của Lê Sở Hi kéo dài đến tận tối. Ngủ rất sớm và rất ngon, sáng hôm sau dậy từ rất sớm.

Cô vui vẻ ngân nga, sau khi rửa mặt xong quay lại chọn quần áo, khóe mắt bất chợt nhìn thấy chiếc cặp sách ở góc phòng, nụ cười trên mặt lập tức đông cứng.

"Khoan đã... năm nay cô mười sáu tuổi, vẫn đang học lớp mười một???"

Nghĩ đến chương trình học nặng nề của trường phổ thông, đầu óc Lê Sở Hề đã bắt đầu đau nhói.

Tại sao không để cô quay về thẳng thời điểm kết thúc kỳ thi đại học chứ!

...

Khi Lê Sở Hề vô hồn xuống tầng, Cố Vân Phương, Lê Gia Minh và Lê Nguyệt Nghi đã ngồi vào bàn ăn từ lâu. Lê Nguyệt Nghi đã thay bộ quần áo cũ nát hôm qua, mặc lên người bộ đồ hiệu mà Cố Vân Phương chuẩn bị cho cô ta.

Cô ta vốn đã xinh đẹp, nhờ có quần áo mà càng thêm nổi bật.

Cố Vân Phương đang nói cười với Lê Nguyệt Nghi.

Thấy Lê Sở Hi xuống, bà ta không vui nhíu mày.

"Sao con chậm thế? Nguyệt Nghi đã chuẩn bị xong từ lâu rồi, vì đợi con mà vẫn chưa ăn."
 

Nhấn Mở Bình Luận