Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Dốc Cạn Chân Tình Để Yêu Em

Thời gian thấm thoát trôi, trời đã vào cuối thu, tháng chín rực rỡ với những áng mây sà thấp, lá vàng đã rơi đầy các ngả phố, mùa của heo may khiến lòng người thêm rạo rực.

Sau giấc ngủ đêm mưa không đến nổi gọi là ác mộng, Kiều Lệ lờ mờ mở mắt, Giang Tuấn đã kéo rèm từ lúc nào để nắng sớm hắt vào mặt cô. Đưa cánh tay lên che ánh sáng chói chang kia, chợt nhìn thấy trên cổ tay có vật lạ lấp lánh, cô giữ yên để ngắm nghía, chiếc lắc mảnh được đính kim cương dọc một vòng tròn, nó quá đẹp, sự sang trọng này thật không hợp với cô.

- Sinh nhật vui vẻ?

Giang Tuấn ôm Kiều Lệ từ phía sau, ngực và bụng dán sát vào cô không kẽ hở, anh cắn lên vành tai mỏng nhè nhẹ, ghé mắt nhìn chiếc lắc ấy thật vừa vặn trong tay cô. Anh đã ngắm cả một đêm cũng không thấy chán, vốn đã định tặng cho cô sớm hơn nhưng dạo trước nhiều chuyện xảy ra quá, giờ mới có dịp để làm.

Hai chữ "sinh nhật" đối với Kiều Lệ là một sự xa xỉ chẳng cần thiết, cho dù không nhớ đến nó thì ai rồi cũng phải bước sang tuổi mới mà thôi, để ý tới sẽ chỉ khắc thêm một kỷ niệm, mà hồi ức tươi đẹp này chẳng thể kéo dài lâu. Cô hạ tay, xoay người ôm lấy Giang Tuấn, chẳng nói nổi một câu cảm ơn, cứ nằm im như vậy.

Giang Tuấn vuốt nhẹ tóc người con gái trong lòng mình, tâm trạng vô cùng tốt, nghĩ đến những thứ sắp cùng cô trải qua lại thấy vui vẻ.

- Hôm nay em đừng tới nhà hàng, chúng ta hẹn hò đi.

Kiều Lệ siết chặt vòng tay, rất muốn nói đừng đi đâu cả, chỉ cần như thế này là tốt lắm rồi, nhưng cô sợ anh sẽ hụt hẫng nên gật đầu đồng ý.

Cả hai xuống giường chuẩn bị một chút trước khi rời khỏi nhà, Kiều Lệ đứng một bên xem Giang Tuấn chọn quần áo cho mình. Thời gian ở cùng nhau cô nhận ra anh là một người chồng rất mẫu mực, không vui chơi đàn đúm bên ngoài, hết giờ làm sẽ về nhà thật sớm cùng cô. Nếu anh chỉ là một chàng trai nghèo, sớm hôm cùng cô quanh quẩn ở quê nhỏ Vân Chu… thì tốt biết mấy!

- Mặc cái này đi, chúng ta cùng mặc áo màu xanh, ai nhìn vào cũng đều biết là một cặp.

Chiếc váy màu lam nhạt trong tay Giang Tuấn như màu sắc trong lành của trời thu, nhìn vào khiến tâm hồn vô cùng thư thái. Kiều Lệ nâng môi cười, bước tới đón lấy, mũi chân cả hai chạm nhau, nụ hôn không báo trước rơi xuống chóp đầu, anh dang tay giam cô trong lòng mình, mật ngọt nhẹ nhàng rót vào tai.

- Em tặng tuổi mười chín cho anh, anh tặng cho em cả đời có được không?

Lời này quá đỗi dịu dàng, Kiều Lệ không dám đáp lại, đã rất nhiều lần câu hỏi của Giang Tuấn bị cô bỏ dỡ, thế nhưng anh chưa bao giờ ép buộc cô trả lời và lần này cũng thế.

Họ nắm tay nhau xuống lầu, những nấc thang trải dài rất bình thường nhưng làm người ta có cảm giác của một loại hoài niệm cần gìn giữ. Kiều Lệ nhìn mũi chân mình, lại nhìn sang của Giang Tuấn, từng nhịp bước đồng điệu... thật đẹp làm sao!

- Còn có tâm trạng vui vẻ dắt tay nhau sao, cái nhà này không cần giữ nữa rồi à?

Giang Thừa đứng dưới nhà ôm ngực thở dốc, hai mắt ông ánh lên những tia lửa, giận dữ từ đâu kéo về khiến khí quản nghẹn cứng không thông. Cả Giang Tuấn và Kiều Lệ đều bị dọa sợ, anh vội vàng chạy xuống đỡ tay ba mình, nhưng ông dùng sức hất ra, dồn lực mắng lớn:

- Giang Tuấn, ba dạy con thế nào? Cơ nghiệp này của nhà họ Giang không phải dễ dàng mà có, nó được đánh đổi bằng máu và nước mắt của ông nội con. Ba tin tưởng giao cho con xử lý mọi chuyện, tại sao con lại không quản mà để cho nó thành ra như thế này?

Tờ báo buổi sáng rơi thẳng vào mặt Giang Tuấn, Giang Thừa tức đến mức huyết áp tăng cao, khuôn mặt đỏ lừ phải ngồi xuống để thở. Trần Duệ Dung ngồi bên cạnh vuốt ngực cho ông, hai mắt đã ngấn lệ khi giông bão lại lần nữa kéo đến. 

Tiêu đề trang nhất đưa tin "Hàng loạt nhà hàng và khách sạn của Giang gia bị vướng vào bê bối an toàn thực phẩm." Hai mắt Giang Tuấn nóng lên, sắc mặt tối lại, những vui vẻ vừa rồi biến mất chẳng còn dấu vết. 

Kiều Lệ đứng ở một bên không dám lại gần, mọi thứ diễn ra sớm hơn cô nghĩ, dạo gần đây cô và Triệu Gia Viễn không liên lạc, nhưng trước đó đã bàn bạc sẽ tấn công vào các cơ sở con của nhà họ Giang. Cô đã say trong mật ngọt mà quên mất rằng... mình cần phải trả thù.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận