Chương 1121: Cô quen Jordan?
Kỷ Hi Nguyệt và cô ấy khách sáo chào hỏi một lát, Mỹ Á rất sốt ruột hỏi Kỷ Hi Nguyệt vết thương của Thiết Quý Hoành. Câu trả lời của Kỷ Hi Nguyệt để Mỹ Á thở hắt ra, sau đó Kỷ Hi Nguyệt kể rõ chuyện đã xảy ra trước đó.
Mỹ Á vừa nghe, vừa thỉnh thoảng gọi điện thoại, giọng điệu rất mạnh mẽ. Kỷ Hi Nguyệt nghe được cô ấy gọi cho cục cảnh sát, truyền thông, còn có một số quan chức cấp cao hạ mệnh lệnh, có lúc là tiếng Pháp, có lúc là tiếng Anh, rất thông minh nhanh nhẹn
Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy Thiết Quý Hoành kết giao người bạn này thật sự không tệ.
“Kỷ tiểu thư, chuyện bên này cô không cần quá lo lắng, tôi cũng đã gọi người sắp xếp xong rồi, bao gồm cả camera trong cửa tiệm kia. Mặc dù chúng đã bị cảnh sát tịch thu, nhưng tôi đã gọi người lấy ra rồi.” Mỹ Á nói rõ với Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu nói cảm ơn, sau đó Mỹ Á nói: “Kỷ tiểu thư, tôi nghe Thiết gia chủ nói cô là bạn gái của Jordan Triệu gia chủ, có phải thật không?”
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, nghĩ đến tên tiếng Anh của Triệu Húc là Jordan, gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Sắc mặt Mỹ Á hơi khẩn trương, vội hỏi: “Cô đã báo cho Triệu gia chủ chưa?”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Anh ấy đang tới, rốt cuộc dáng vẻ Thiết gia chủ bây giờ đã thế này, tôi sợ một mình tôi không ứng phó được.”
Mỹ Á gật đầu, nói: “Vậy Kỷ tiểu thư nhất định phải nói cho Triệu gia chủ biết, ở bên La Mã này Mỹ Á tôi sẽ xử lý tốt, thân phận hai sát thủ kia cũng có thể xác định rất nhanh, kính mong Triệu gia chủ đừng quá tức giận.”
Thái độ của Mỹ Á khiến cho Kỷ Hi Nguyệt hơi kinh ngạc, Mỹ Á không phải bạn của Thiết Quý Hoành à? Sao nghe thấy hình như cũng hơi quen với Triệu Húc Hàn, thậm chí có thể nói giống như hơi sợ hãi? Chẳng lẽ Triệu gia cũng có thế lực ở La Mã?
Kỷ Hi Nguyệt hỏi: “Cô biết Jordan?”
Mỹ Á lập tức cười nói: “Biết, trước kia anh ấy có tới La Mã mấy lần. Anh ấy là người đàn ông có tài năng, rất xuất sắc. Dưới sự lãnh đạo của anh, Triệu gia phát triển rất lợi hại ở Châu Âu. Điều quan trọng nhất là anh ấy là người đàn ông duy nhất khiến lão đại Mafia Ý – Thiết Đầu chịu phục!”
Kỷ Hi Nguyệt mở to mắt, nói: “Mafia?” Thật sự cô chưa nghe Triệu Húc Hàn nói qua những chuyện này, xem ra cô vẫn chưa hiểu hết anh.
“Không biết Triệu gia chủ có báo cho lão đại Thiết Đầu bên này hay chưa?” Mỹ Á hơi lo lắng nói: “Nếu bọn họ ra tay thì có khi sẽ làm lớn chuyện, không chừng sẽ chết rất nhiều người.”
“Chắc sẽ không, bây giờ tôi không sao, anh Thiết chắc cũng không sao, Jordan cũng không muốn làm lớn chuyện. Chẳng qua người sai khiến hai sát thủ kia lần này thật sự đã thái quá, nhất định phải bắt ra.” Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm lần này nhất định là do Úy Mẫn Nhi sai khiến.
Suy cho cùng đến nơi này, người chịu kích thích lớn nhất chính là Úy Mẫn Nhi, nhưng bọn họ cũng không nghĩ đến tốc độ Úy Mẫn Nhi nhanh như vậy, hơn nữa còn hoàn toàn không để ý hậu quả. Hay là cô ta vẫn cho rằng giết cô và Thiết Quý Hoành rồi thì cô ta có thể trở thành một cặp với Triệu Húc Hàn, còn có thể đoạt được tiếng tăm Thiết gia ở Châu Âu?
Người phụ nữ này thật sự tàn nhẫn độc ác, chẳng qua không biết nên nói cô ta thông minh hay là ngu. Đương nhiên cô ta tuyệt đối không nghĩ tới cô là người tu luyện khí công, thế nên ám sát không được. Ngược lại còn khiến một nữ sát thủ chết đi và một nam sát thủ bị bắt.
Lấy thực lực của Triệu Húc Hàn và Thiết Quý Hoành thì có rất nhiều biện pháp để cho nam sát thủ nói ra người sai khiến phía sau, như vậy xem cô ta có thể trốn đi nơi nào.
Suy cho cùng Triệu Húc Hàn và Thiết Quý Hoành cùng tức giận, đó cùng cũng không phải điều người bình thường có thể đón nhận được.
Chương 1122: Ngoài phòng phẫu thuật
Mỹ Á rất nhiệt tình tán gẫu cùng Kỷ Hi Nguyệt, còn muốn xin số điện thoại của Kỷ Hi Nguyệt, đợi lúc cô ấy thấy vết máu trên váy Kỷ Hi Nguyệt thì vội la lên: “Trời ơi, Kỷ tiểu thư, cô bị thương sao lại không xử lý vậy.”
Nói xong cô ấy lập tức gọi bác sĩ, Kỷ Hi Nguyệt vội giữ chặt cô ấy, nói: “Không cần đâu, tôi không sao, tôi đi vào phòng vệ sinh một lát.” Nói xong Kỷ Hi Nguyệt lập tức đứng lên đi phòng vệ sinh.
Trong toilet, Kỷ Hi Nguyệt nhìn chính mình trong gương, quả thật rất nhếch nhác và trên váy cũng dính đầy vết máu, dĩ nhiên trên đó cũng có máu của cô, còn những vết máu khác dính vào nhiều nhất chắc là lúc cô đỡ Thiết Quý Hoành.
Giờ phút này cô đã không cảm giác được đau đớn trên miệng vết thương. Sau đó cô quan sát thấy không có ai, tự mình vén váy lên xem bên hông, phát hiện miệng vết thương bên hông chỉ còn lưu lại màu hồng nhạt, gần như cũng không nhìn thấy vết tích bị ám sát.
Kỷ Hi Nguyệt thở hắt ra, đồng thời cảm giác được khí công mạnh mẽ, nhớ lại cảnh tượng lúc trước, trong lòng cô vẫn còn sợ hãi.
May mà lúc nữ sát thủ đâm tới, trong nháy mắt cô có thể cảm nhận được hơi thở âm lãnh, điều này nói rõ độ cảm giác và độ mẫn cảm thân thể của cô với nguy hiểm rất mạnh, đây là trình độ rất cao, khiến trong lòng cô rất vui mừng, bởi vì kể từ đó, cô sẽ biết trước nguy hiểm đến, cũng có thể kịp thời né tránh.
Nếu mới vừa rồi cô không có bất kỳ phản ứng thì chỉ sợ bụng sẽ bị nữ sát thủ đâm trúng, nếu vậy thì cô thật sự sẽ lành ít dữ nhiều. Rốt cuộc dưới tình huống nhiều hành khách như vậy, nếu bị thương nặng thì thật sự rất khó lường trước hậu quả.
Cô dùng nước lau sơ qua vết máu trên váy, để nhìn qua không khủng bố như vậy, sau đó sửa sang đầu tóc mình trong gương rồi đi ra ngoài.
Lúc đi ra thấy Mỹ Á đi tới đi lui gọi điện thoại trên hành lang, hai vệ sĩ đã không thấy một người, hẳn là giúp cô ấy đi làm việc.
Cô ngẩng đầu nhìn đèn phòng giải phẫu, đèn vẫn sáng, suy cho cùng cánh tay Thiết Quý Hoành tổn hại mức độ rất lớn, đoán chừng phải nối rất nhiều kinh mạch và mạch máu, trong khoảng thời gian ngắn không thể nào ra được.
Sau khi cô nói với Mỹ Á một tiếng thì đi ra bên ngoài, thấy một đám cảnh sát đi vào, cầm đầu chính là một người nước ngoài râu hoa râm, vẻ mặt rất khẩn trương, bước đi cũng vội vã.
Bọn họ cũng nhìn cô một cái, nhưng không có nói gì, mà là đi vào phía phòng phẫu thuật, chắc là đi tìm Mỹ Á.
Bên ngoài bệnh viện trời đã tối đen, chỉ còn lại ánh sáng đèn đường, nơi đây cách nơi xảy ra chuyện lúc nãy không xa. Kỷ Hi Nguyệt thở dài, làm sao cũng không nghĩ tới du lịch có một ngày mà lại xảy ra chuyện lớn như vậy.
Thiết Quý Hoành bị thương vì cứu cô, cô cũng không có thể bỏ đi được. Cô nghĩ thầm đợi sau khi phẫu thuật xong, tốt nhất cô sẽ giúp anh ta chữa trị thêm vài lần, như vậy cô mới có thể hơi chút an tâm.
Nhìn thời gian, đã hơn một tiếng trôi qua, Triệu Húc Hàn nói tới đây, nhưng máy bay trực thăng nhanh nhất chắc cũng phải hai tiếng. Cô đi trở về hành lang phòng phẫu thuật, quả nhiên thấy mấy cảnh sát kia và Mỹ Á đang trao đổi.
Ngay sau đó Mỹ Á nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt đi về bên này, lập tức vẫy tay với cô. Kỷ Hi Nguyệt đi tới, các cảnh sát lại hỏi lần nữa, Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể trả lời. Bây giờ thứ cô lo lắng nhất chính là camera, những hành khách kia không nhất định có thể nhìn ra cô biết khí công, nhưng trên camera nhất định có ghi lại.
Chẳng qua lúc trước Thiết Quý Hoành đã nói anh sẽ thu lại camera, cũng không biết Mỹ Á có lấy được camera không.
Cô thật sự không nghĩ đến việc che giấu khí công sẽ để chuyện này xảy ra. Xem ra rất khó tiếp tục dấu diếm nữa, cô phải về nước sớm chút, sau đó tham gia tổ chức bí mật quốc gia mới được.
Chương 1123: Lần đầu tiên giết người
Hai tiếng sau, Kỷ Hi Nguyệt suýt ngủ quên trên ghế trước cửa phòng phẫu, đột nhiên cô nghe được một chuỗi tiếng bước chân vang lên. Cô mở mắt lim dim quay đầu nhìn sang, lập tức thấy khuôn mặt tuấn tú bình tĩnh của Triệu Húc Hàn, anh đang bước nhanh đến, theo sau có mấy người đàn ông, điệu bộ hơi dọa người.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức lấy lại tinh thần, đứng lên nghênh đón, lộ ra nụ cười với Triệu Húc Hàn.
Gương mặt tuấn tú của Triệu Húc Hàn rất nghiêm túc, chẳng qua lúc thấy cô không thì vẻ mặt mới hơi dịu xuống. Kỷ Hi Nguyệt đi tới, anh trực tiếp dang hai tay ôm cô vào lòng, hình như giờ khắc này anh mới cảm thấy chân thật.
“Anh Hàn, em không sao.” Kỷ Hi Nguyệt biết Triệu Húc Hàn muốn nghe được câu này nhất. Chẳng qua khoảnh khắc được anh ôm, Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy lồng ngực anh rất ấm áp, cho cô cảm giác vô cùng an toàn.
Quan trọng nhất là anh đã tới, cô có thể mặc kệ mọi thứ, bởi vì cô biết người đàn ông này sẽ giúp cô xử lý tốt tất cả, cho dù trước đó cô giết người.
Thật ra đã đợi hai tiếng rưỡi rồi, cô vẫn luôn nhớ lại một màn cô đâm chết nữ sát thủ kia. Chỉ là không biết vì sao lần đầu tiên cô giết người cũng không có sợ hãi và kinh khủng quá lớn, mà là cảm thấy có cảm giác nhiệt huyết, bởi vì nữ sát thủ kia thật sự rất đáng hận.
Tổn thương vô số hành khách, còn ám sát cô, suýt nữa còn bắn cô chết, còn có Thiết Quý Hoành cũng bị cô ta làm bị thương thành như vậy, theo cô thấy nữ sát thủ này chính là đáng chết.
Mà lúc một nhát dao kia đâm vào tim cô ta, lúc đó cảm giác lớn nhất của cô chính là tất cả cũng đã kết thúc, sẽ không còn ai bị thương.
Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy có thế cô đang làm một chuyện bản tAnh Hànm thấy chính nghĩa, cho nên trong lòng cô không có sợ hãi bao nhiêu. Mặc dù là lần đầu tiên giết người nhưng cô vẫn cảm thấy mình rất bình tĩnh, có thể tiếp nhận hành vi như vậy.
“Bị thương chỗ nào?” Triệu Húc Hàn ôm cô một lát, giọng nói trầm thấp hỏi thăm, ánh mắt cũng rất lo lắng nhìn trên người cô.
Kỷ Hi Nguyệt lắc đầu nói: “Trầy một ít da, đã hoàn toàn tốt rồi, yên tâm. Chỉ là Thiết Quý Hoành bị thương không nhẹ, toàn bộ cánh tay gần như hư hết.”
“Nghiêm trọng như vậy?” Triệu Húc Hàn nhíu mày, anh cũng cảm thấy không thể tin nổi.
“Ừm, anh ta vì cứu em, lại muốn đỡ đạn, lại muốn ngăn chặn sát thủ. Nếu không phải em bại lộ thì có thể anh ta đã chết rồi.” Kỷ Hi Nguyệt nói: “Anh Hàn, lúc đó em không thể không ra tay.”
Triệu Húc Hàn gật đầu nói: “Anh hiểu, thật ra chỉ cần gặp nguy hiểm, em cũng không cần giấu diếm.”
“Ai, đều tại em, ra tay sớm cũng sẽ không xảy ra chuyện, bây giờ nợ anh ta một ân tình lớn như vậy.” Kỷ Hi Nguyệt hơi buồn bực nói.
Triệu Húc Hàn nhíu mày nói: “Là anh ta đáng đời, tại sao một hai phải dẫn em ra ngoài du lịch một ngày, còn đi kích thích Úy Mẫn Nhi nữa. Anh ta không chết cũng coi như may mắn rồi.”
“Anh Hàn, anh biết Úy Mẫn Nhi làm đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc nói.
Triệu Húc Hàn nói: “Anh đã thấy hình sát thủ mà Mỹ Á gửi tới. Hai người sát thủ này cũng vô cùng nổi tiếng, một nam một nữ là bạn thanh mai trúc mã, lần này đúng lúc đang du lịch ở La Mã, Úy Mẫn Nhi ra đơn thông qua điện thoại vệ tinh, bọn họ nhận nhiệm vụ trước bữa cơm tối. Chẳng qua người cũng đã chết, rất nhiều thứ cũng xóa không hết, thế nên anh đã bảo Thử Tiêu Thủ tra xét.”
“Thì ra là như vậy, vậy bây giờ anh muốn đối phó Úy Mẫn Nhi hả?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
Mắt Triệu Húc Hàn lập tức lộ ra sát khí, nói: “Người phụ nữ điên này, chết cũng không đủ trả. Chẳng qua nơi này là địa bàn Châu Âu, chuyện này phải thương lượng với Thiết Quý Hoành, tránh để lại tai họa về sau.”
Chương 1124: Bởi vì cô ta đáng chết
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, quay đầu nhìn phòng giải phẫu, đèn vẫn còn sáng. Trong lòng của cô đang thổn thức, hi vọng Thiết Quý Hoành không sao.
“Đúng rồi, anh biết Mỹ Á à?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi Triệu Húc hàn.
Triệu Húc Hàn gật đầu nói: “Ừ. Nhiều năm trước anh ở đây tra nguyên nhân chết của mẹ anh thì quen biết Mỹ Á, hơn nữa còn va chạm với Mafia. Chẳng qua không đánh không quen, giao tình cũng không tệ lắm, nếu cần giúp điều gì đó, anh chỉ cần gọi điện thoại.”
Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh, vẻ mặt sùng bái, Triệu Húc Hàn tiếp tục nói: “Chẳng qua anh cảm thấy chuyện này sẽ làm mất mặt Thiết Quý Hoành, thế nên để anh ta xử lý tương đối ổn thỏa hơn. Nếu anh ta xử lý không được thì anh lại ra tay. Úy Mẫn Nhi lại dám giết em, vậy thì phải chuẩn bị bị giết.”
“Anh muốn giết Úy Mẫn nhi?” Kỷ Hi Nguyệt hơi khiếp sợ: “Dù sao cô ta cũng là đại tiểu thư của Quốc tế Uý Lam.”
“Vậy thì sao? Tự gây nghiệt không thể sống!” Triệu Húc Hàn nói: “Hơn nữa nếu loại người này không chết thì rất nhiều người vô tội sẽ chết! Quốc tế Uý Lam còn có Úy Tư Lý, anh ta lương thiện hơn em gái mình nhiều.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Đúng vậy, em thật sự không nghĩ tới Úy Mẫn Nhi là một người phụ nữ ác độc như vậy.”
“Trong đó có thể còn có chủ ý của Thiết Thiên Hoa mẹ của cô ta. Anh cảm thấy một mình Úy Mẫn Nhi không thể có quyết đoán như vậy.” Triệu Húc Hàn nói: “Đúng rồi, Thiết Quý Hoành vẫn chưa nói ra người gọi điện cho Thiết Thiên Hoa là ai à?”
Kỷ Hi Nguyệt lắc đầu, nói: “Vẫn chưa, vốn dĩ sáng mai trở về sẽ nói cho em biết, không nghĩ tới lại xảy ra chuyện này.”
Ánh mắt Triệu Húc mắt lạnh lẽo, nhìn xoáy vào cô, nói: “Đây không phải là lỗi của em, hơn nữa anh ta sẽ không sao đâu, chỉ tạm thời bị thương mà thôi.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, hơi tự trách, nói: “Mặc dù nói như vậy nhưng suy cho cùng anh ta là vì em nên mới bị thương, em thật sự hơi có lỗi với anh ta. Nếu em sớm ra tay thì cũng sẽ không xảy ra chuyện này rồi, hầy.”
Trong đầu Kỷ Hi Nguyệt vẫn nghĩ đến cánh tay máu thịt hỗn độn của Thiết Quý Hoành, dáng vẻ gần như đã hỏng, loại đau này đều là đau xuyên tim.
Triệu Húc Hàn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn áy náy của cô, trong lòng hơi chùng xuống, nhưng cũng không có nhiều lời, chỉ ôm cô nói: “Không sao đâu, em không cần tự trách, là chính anh ta muốn dẫn em tới, cho nên nếu em xảy ra chuyện gì thì anh ta sẽ càng thêm khó lòng thừa nhận hậu quả. Thế nên anh cảm thấy anh ta bị thương cũng đáng giá, tốt hơn là em bị thương.”
Kỷ Hi Nguyệt tức giận liếc anh một cái, nói: “Anh đúng là biết an ủi người khác. Chẳng qua lần này em đã giết người.”
Triệu Húc Hàn nhíu mày, vội hỏi: “Vậy, vậy em cảm giác thế nào?”
Kỷ Hi Nguyệt lắc đầu nói: “Không có cảm giác gì. Có phải em rất máu lạnh không? Lúc đâm trúng tim nữ sát thủ trái kia em cũng không cảm thấy sợ, ngược lại cảm thấy may mắn, không lưu tình chút nào.”
Triệu Húc Hàn vội vàng ôm vai cô nói: “Đó là vì cô ta đáng chết, nếu em thông cảm với cô ta một chút thì người chết sẽ càng nhiều.”
Vừa nói xong, tiếng bước chân trên hành lang càng nhiều, Mỹ Á vội vã đến, thấy Triệu Húc Hàn thì lập tức mỉm cười.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn bọn họ trò chuyện một hồi, Triệu Húc Hàn bàn giao không ít chuyện, sau đó người Triệu gia theo cô ấy rời đi.
Triệu Húc Hàn thì ngồi xuống cùng cô đợi đến khi Thiết Quý Hoành phẫu thuật xong.
“Không cần lo lắng, Mỹ Á đã lấy được camera rồi. Hai hành khách đã chết, chuyện có thể sẽ ầm ĩ lên.” Triệu Húc Hàn nhíu mày nói.
“Vậy làm sao đây? Cảnh sát có tra được Úy Mẫn Nhi thuê sát thủ không? ” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
Triệu Húc Hàn lắc đầu: “Anh cũng đã gọi Thử Tiêu Thư thủ tiêu tất cả tin tức, thù này chúng ta tự báo, muốn cảnh sát bắt người, vậy thì lợi cho cô ta quá rồi.”
Chương 1125: Cô sẽ bù đắp
Triệu Húc Hàn nói xong, khóe miệng cong lên vẽ ra một nụ cười lạnh tà ác tàn khốc.
“Chuyện em và Thiết Quý Hoành cũng sẽ bị đè xuống, thế nên bây giờ Mỹ Á cần làm rất nhiều chuyện để ổn định chuyện lần này. Những người chết kia cũng sẽ nhận được bồi thường thích hợp.”
Kỷ Hi Nguyệt rất thương cảm, nói: “Em không nghĩ tới nữ sát thủ và nam sát thủ kia máu lạnh như thế, hoàn toàn không để ý tính mạng nhiều hành khách như vậy, trái tim của những người này đều làm bằng sắt ư?”
Triệu Húc Hàn sờ đầu cô, ôm bả vai cô, để cô dựa vào trong ngực của anh rồi giải thích: “Bình thường sát thủ đều phải trải qua huấn luyện đặc biệt, bọn họ sẽ hoàn toàn không tôn trọng sinh mạng, hoàn thành nhiệm vụ là mục tiêu duy nhất bọn họ, thế nên chuyện này đơn giản giống như giết gà giết vịt với bọn họ. Hơn nữa, thông thường sát thủ càng lạnh lùng thì tỷ lệ thành công càng cao.”
Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể thở dài, vừa muốn nói thêm, đột nhiên đèn phòng phẫu thuật tắt. Từ lúc Thiết Quý Hoành đi vào đến khi đèn tắt đã gần năm tiếng đồng hồ.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức ngồi thẳng, vội vàng đứng lên, thấy cửa phòng phẫu thuật đã mở, một bác sĩ đi ra, lấy mặt nạ bảo hộ xuống.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn vẻ mặt mệt mỏi và hốc hác của bác sĩ, nhưng cũng chỉ có thể vội hỏi: “Bác sĩ, bạn của tôi thế nào rồi?”
Bác sĩ dùng tiếng Anh trả lời: “Kinh mạch trên tay đã được nối xong, nhưng cho dù nối xong thì chỉ sợ cũng sẽ ảnh hưởng sự linh hoạt cả đời.”
Bác sĩ nói xong thì đi trước, sau đó giường bệnh được mấy y tá đẩy ra ngoài.
Kỷ Hi Nguyệt vội vàng đi qua nhìn, thấy Thiết Quý Hoành đang ngủ say, chính xác thì là vẫn chưa tỉnh thuốc mê.
Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn đi theo giường bệnh. Đợi y tá sắp xếp xong, Kỷ Hi Nguyệt ngồi bên giường Thiết Quý Hoành, nhìn vẻ mặt tái nhợt như tờ giấy của người đàn ông anh tuấn trên giường bệnh, trong lòng càng thêm tự trách.
Triệu Húc Hàn nhìn thấy rất hụt hẫng, nhưng anh biết tâm trạng của Kỷ Hi Nguyệt. Suy cho cùng Thiết Quý Hoành là vì cứu cô, mà một người bằng lòng dùng mạng sống đi cứu người khác, phần nhân tình này đã đủ sức nặng.
“Anh Hàn, anh nói em có nên dùng khí công giúp anh ta nhanh chóng hồi phục không?” Kỷ Hi Nguyệt quay đầu nhìn Triệu Húc Hàn.
Triệu Húc Hàn nhìn dáng vẻ nhợt nhạt của Thiết Quý Hoành, cũng rất buồn bực, chẳng qua anh lập tức nói: “Không cần, tên này chính là người tu luyện khí công, mặc dù cánh tay này bị thương nghiêm trọng nhưng dùng khí công trị liệu lâu dài thì vẫn có thể khôi phục như lúc ban đầu. Chúng ta không phải là người bình thường, vì vậy em không cần phải lo lắng.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nhưng tiếp tục nói: “Em muốn bù đắp một chút cho anh ta, em dùng khí công giúp anh ta chữa trị một thời gian, chắc anh ta khỏe lại sẽ nhanh hơn.”
Triệu Húc Hàn cũng biết như vậy, cô gái lương thiện này, hơn nữa cô tự trách, nhất định sẽ làm hết sức để bù đắp.
“Anh làm là được rồi.” Triệu Húc Hàn chỉ có thể tự làm. Rốt cuộc anh thật sự không muốn Kỷ Hi Nguyệt và Thiết Quý Hoành ngày ngày gặp mặt. Mặc dù anh tin tưởng Kỷ Hi Nguyệt, nhưng anh không tin Thiết Quý Hoành.
Rõ ràng Thiết Quý Hoành cảm thấy hứng thú với Kỷ Hi Nguyệt, bây giờ lại biết Kỷ Hi Nguyệt là người tu luyện khí công, chỉ sợ hứng thú này sẽ càng nhiều. Phải biết rằng cưới một người vợ tu luyện khí công điều các gia tộc lớn rất muốn. Dĩ nhiên Triệu gia là ngoại lệ, bởi vì bản thân Triệu gia chính là bồi dưỡng người tu luyện khí công.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh, sau đó lắc đầu nói: “Không cần, trước đây anh mới vừa điều trị giúp thím, sao lại có thể tiêu hao nữa. Em cũng có thể.”
Toàn thân Triệu Húc Hàn lập tức lạnh xuống, Kỷ Hi Nguyệt hơi kinh ngạc, lập tức nói: “Anh Hàn, không phải anh ghen chứ?”
Triệu Húc Hàn rất muốn nói phải, nhưng sợ Kỷ Hi Nguyệt giễu cợt anh hẹp hòi, còn có chính là không tin tưởng cô, thế nên chỉ có thể lắc đầu nói: “Không phải, chỉ là mai anh muốn dẫn em đi Thụy Sĩ, nước Anh, hai ngày sau chúng ta phải trở về Cảng Thành rồi.”
Chương 1126: Cướp bạn gái anh?
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, sau đó lập tức lắc đầu nói: “Không đi nữa. Anh Thiết như vậy mà em còn đi du lịch thì thật sự hơi quá đáng. Em còn muốn chăm sóc anh ta hai ngày, nếu không nhất định buổi tối em cũng ngủ không được. Anh Hàn, ba ngày, để em chăm sóc anh ta ba ngày, em muốn dùng ba ngày này giúp anh ta chữa thương, tin rằng có thể khiến anh ta khỏe nhanh lên.”
Đôi mắt Kỷ Hi Nguyệt có vẻ kAnh Hànu, trong lòng Triệu Húc Hàn thở dài thật sâu, sau đó hôn một cái lên trán cô, nói: “Được, anh ở đây với em.”
Kỷ Hi Nguyệt lập tức vui mừng, nhìn người đàn ông cưng chiều cô, gật đầu.
Sau đó cô quay đầu nhìn Thiết Quý Hoành, thấy vẻ mặt tái nhợt của anh ta, trong lòng lại tự trách và khó chịu.
Mỹ Á đến, người của Triệu gia cũng lục tục trở lại. Triệu Húc Hàn ở ngoài phòng bệnh họp mặt cùng bọn họ và theo sát tình hình, cuối cùng thì thấy Triệu Húc Anh Hànm lấy một ổ cứng đi vào.
Tiêu Ân ở bên ngoài đưa cho Triệu Húc Hàn một cái laptop, Triệu Húc Anh Hànm vào ngồi ở khu nghỉ ngơi bên kia, bắt đầu bật máy tính lên, cắm ổ cứng vào.
Kỷ Hi Nguyệt đi tới xem, Triệu Húc Hàn nói: “Là video camera trong cửa hàng.”
Sau đó hình ảnh hiện ra, thật sự là một đống hỗn loạn. Triệu Húc Hàn thấy vậy cũng rất căng thẳng, video cũng không phải quá rõ, dù sao cũng ở trong đường núi quanh co, hơn nữa ánh đèn hoàng hôn, hành khách cũng nhiều, còn có bức tranh đủ kiểu đủ loại, thật sự hơi hoa mắt, có cảm giác nhiều thứ quá xem không hết.
Triệu Húc Hàn tua nhanh, rất nhanh đã thấy nữ sát thủ đội khăn trùm đầu đi theo Kỷ Hi Nguyệt cách đó không xa đi vào sơn động, vẫn luôn duy trì khoảng cách nhất định với Kỷ Hi Nguyệt, cũng nhìn đông nhìn tây, giống như hành khách mua sắm bình thường.
Thẳng đến rất sâu trong sơn động, nữ sát thủ thấy người càng ngày càng nhiều thì bắt đầu đi tới gần người Kỷ Hi Nguyệt, sau đó rất nhanh chóng rút dao ra đâm về phía bụng Kỷ Hi Nguyệt.
Sau đó hình ảnh bắt đầu trở nên hỗn loạn, Kỷ Hi Nguyệt nhìn đến bàn tay cũng đầy mồ hôi. Đám hành khác kia bị dọa sợ đến điên cuồng, mà cô và nữ sát thủ giao thủ cũng rất rõ ràng.
Hình ảnh rất nhanh chiếu đến Thiết Quý Hoành bên này, Triệu Húc Hàn nhìn thấy Thiết Quý Hoành vì cứu Kỷ Hi Nguyệt nên duỗi tay đi đón viên đạn, thân thể bay lên không trung nghiêng qua, ngực mở rộng ra, nháy mắt dao của nữ sát thủ nhanh chóng đâm tới ngực anh ta.
Kỷ Hi Nguyệt bộc phát sức lực lớn mạnh, đẩy Thiết Quý Hoành qua một bên, nhưng cánh tay Thiết Quý Hoành trực tiếp bị dao găm rạch từ dưới lên giống như giải phẫu, máu tươi trực tiếp phun bắn ra.
Cảnh này rất kinh khủng, Kỷ Hi Nguyệt tự xem cũng cảm thấy quá mức nguy hiểm và đẫm máu, hơn nữa kế tiếp chính là cảnh tượng cô giết người, khiến cô trợn mắt há mồm. Cô cảm thấy nhát dao kia nhanh nhẹn dứt khoát, căn bản người phụ nữ lạnh lùng kia không phải cô.
Triệu Húc Hàn nhìn thoáng qua Kỷ Hi Nguyệt, thấy vẻ mặt cô khiếp sợ, cũng biết cô đã bị chính cô hù dọa.
Nữ sát thủ bị Kỷ Hi Nguyệt cắm vào trên vách núi đá, trong camera thấy rất rõ ràng.
“Tiểu Nguyệt, em yên tâm, những thứ này trừ Mỹ Á thì chắc là chưa ai xem qua. Mỹ Á làm việc luôn khiến người khác yên tâm.” Triệu Húc Hàn nói với Kỷ Hi Nguyệt.
Dưới chân Kỷ Hi Nguyệt hơi trống rỗng, sau đó gật đầu ngồi xuống, như đang suy nghĩ.
Triệu Húc Hàn xem xong tất cả, bao gồm Kỷ Hi Nguyệt bổ vào bên cạnh chữa thương cho Thiết Quý Hoành, còn có vẻ mặt khiếp sợ của Thiết Quý Hoành, đến cuối cùng nhìn Kỷ Hi Nguyệt lo lắng cho anh ta, trong đôi mắt anh ta tràn đầy tình cảm.
Cả người Triệu Húc Hàn đều không thoải mái. Cái tên Thiết Quý Hoành đáng chết này thật sự muốn cướp bạn gái của anh à?
Cho dù anh ta đã cứu Kỷ Hi Nguyệt nhưng nếu như dám cướp người bạn gái anh, thì anh sẽ không khách sáo với anh ta.
Chương 1127: Không có người tốt người xấu tuyệt đối
Sau khi Triệu Húc Hàn xem xong, anh khép lại máy tính, rút ổ cứng ra cất kỹ, sau đó nhìn về phía Kỷ Hi Nguyệt. Thấy Kỷ Hi Nguyệt hơi đờ đẫn, anh ôm cô nhẹ giọng nói: “Không sao rồi, trước đây em còn nói muốn tiếp xúc mặt khác của thế giới này, giết một người xấu cũng rất bình thường, em nghĩ xem, không phải sau này em muốn gia nhập tổ chức quốc gia bí mật à? Đó cũng không phải chỉ đơn giản là giết một người, em phải học cách tiếp nhận.”
Kỷ Hi Nguyệt quay đầu nhìn anh, nói: “Anh Hàn, anh giết người bao giờ chưa?”
Triệu Húc Hàn sửng sốt, sau đó gật đầu, nói: “Đương nhiên, em quên bang chủ Địch Long bang Hắc Hổ ở nước Mỹ rồi hả? Đó chẳng qua chỉ là một trong số đó, có lúc không dùng thủ đoạn là không có cách nào giải quyết vấn đề.”
“Anh có giết người tốt không?” Kỷ Hi Nguyệt sợ nhất điều này.
Triệu Húc Hàn chau hai lông mày vào nhau, sau khi suy nghĩ, nói: “Có đôi lúc thật sự không phân biệt rõ người tốt người xấu, phải xem đứng ở lập trường nào. Nếu một người tốt lại bảo vệ người xấu, như vậy người này còn xem là người tốt không?”
Câu hỏi của Triệu Húc Hàn khiến Kỷ Hi Nguyệt suy tư, một lúc lâu mới nói: “Vì vậy thật ra người tốt và người xấu cũng không có tiêu chuẩn phân chia rõ ràng, chỉ có người không biết chuyện mới là vô tội nhất.”
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Vì vậy trong thế giới người tu luyện khí công chúng ta, hoặc là nói trên thế giới, có đôi khi muốn xem trọng một vài quy củ. Đó chính là không dễ dàng phát động đấu tranh trong bách tính bình dân, nếu quá phận thì nhất định sẽ khiến cho công phẫn.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu nói: “Em hiểu rồi.” Nói xong thì cười thoải mái.
Triệu Húc Hàn nhìn đồng hồ trên vách tường nói: “Cũng sắp sáng rồi, em ngủ một lát đi, để anh trông anh ta.”
Kỷ Hi Nguyệt nhìn Thiết Quý Hoành vẫn còn hôn mê trên giường bệnh, gật đầu nói: “Vậy em dựa một lát.” Thật ra cơ thể cô không mệt, bởi vì một khi điều tức khí công thì đã khôi phục, chẳng qua cô cảm thấy lòng hơi mệt mỏi.
Triệu Húc Hàn giúp cô nằm trên ghế sô pha, cởi áo vest trên người xuống đắp cho cô, nhìn cô nhắm hai mắt lại.
Anh đi tới trước giường bệnh, ngồi ở trên ghế, nhìn Thiết Quý Hoành.
Nửa giờ sau, anh đột nhiên duỗi tay nắm chặt cánh tay đang truyền nước biển của Thiết Quý Hoành, một m dòng nước ấm trực tiếp tiến vào trong kinh mạch.
Thiết Quý Hoành từ từ tỉnh lại, mở mắt thì thấy khuôn mặt tuấn tú của Triệu Húc Hàn. Anh ta hơi kinh ngạc, sau đó khẽ ngẩng đầu, thấy Kỷ Hi Nguyệt ngủ trên ghế sô pha bên kia.
Hình như anh ta đã khá an tâm hơn, quay đầu hai mắt nhìn nhau với Triệu Húc Hàn.
Ánh mắt Triệu Húc Hàn sắc bén nhìn anh ta, sau đó nhẹ giọng nói: “Thiết Quý Hoành, đây chính là kết quả anh dẫn người phụ nữ của tôi đi ra ngoài du lịch?”
Trên mặt Thiết Quý Hoành lập tức lộ ra vẻ áy náy, nói: “Triệu Húc Hàn, tôi cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh loại chuyện này. Thật xin lỗi, lần này thật sự là lỗi của tôi, đã làm Tiểu Nguyệt sợ hãi.”
Triệu Húc Hàn không nghĩ tới Thiết Quý Hoành nói xin lỗi trước, vốn trong lòng còn có một bụng lửa giận nhưng giờ cũng ngại phát tác ra ngoài.
“Đây chính là báo ứng của anh.” Triệu Húc Hàn nhìn cánh tay anh ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!