Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Kỷ Hi Nguyệt biết anh đang đau lòng vì sự mất mát của mẹ, bèn nói: “Anh Hàn, anh cũng không thể nói vậy được. Em nghĩ mẹ anh cũng không muốn anh mãi trách móc bố anh đâu. Ai cũng biết bố anh rất yêu rất yêu mẹ anh, nhưng trên thế giới này có quá nhiều người xấu, mà bố anh lại không phải thần thánh, và cũng không phải là người tuyệt đối không thể xảy ra sai sót, đúng không? Huống hồ, mất đi mẹ anh thì người đau khổ nhất có lẽ phải là bố anh.”

Máy sấy tóc trong tay Triệu Húc Hàn thoáng run rẩy, anh mím chặt bờ môi mỏng, khuôn mặt lại càng thêm âm u.

“Được rồi được rồi, không nhắc đến bố mẹ anh nữa. Chúng ta của bây giờ chẳng phải đang rất tình cảm sao? Anh có dám nói là anh không yêu em không?” Kỷ Hi Nguyệt lập tức đổi chủ đề.

Triệu Húc Hàn lườm cô, đột nhiên có chút tức giận: “Sau này ngày nào em cũng phải huấn luyện, không được lười biếng. Ngoài ra, những lúc không có anh bên cạnh thì phải để La Hi đi theo mình, không được để mình bị thương, càng không được có nguy hiểm, nghe rõ chưa?”

Thấy khuôn mặt đẹp trai của anh đã thực sự tức giận, Kỷ Hi Nguyệt thiết nghĩ người đàn ông này đúng là làm ra vẻ. Nói tới nói lui cũng là sợ cô xảy ra chuyện, sẽ giống như mẹ anh, như vậy thì anh sẽ tự trách đến chết, vì anh cảm thấy mình không bảo vệ được cô.

“Em biết rồi. Anh Hàn, anh yên tâm đi, em rất quý trọng cái mạng nhỏ, còn muốn cùng anh Hàn ăn đời ở kiếp nữa.” Kỷ Hi Nguyệt nở một nụ cười xinh đẹp.

Vẻ mặt Triệu Húc Hàn lúc này đã dịu đi đôi chút. Sau khi sấy tóc xong, anh kêu Kỷ Hi Nguyệt nằm lên giường, anh lấy dầu xoa bóp xong cũng trèo lên giường.

“Bây giờ em đã đỡ hơn nhiều rồi. Lúc vừa mới huấn luyện kìa, chỉ cần động đậy một tí thôi là toàn thân đã ê ẩm ngay, giờ thì quen rồi nên không thấy đau nhức như trước nữa.” Kỷ Hi Nguyệt nói.

“Thỉnh thoảng cũng phải thư giãn, để cơ bắp mà cứng lên thì sẽ không giống phụ nữ nữa.” Triệu Húc Hàn dùng hai tay xoa dầu xoa bóp, giúp cô massage phần chân trước.

Kỷ Hi Nguyệt đầu đầu gạch đen, người đàn ông này cũng đòi hỏi lắm thật, vừa muốn cô tập luyện, lại vừa không được cứng cơ, thật sự hết chỗ nói.

Kỷ Hi Nguyệt đang mặc một chiếc váy ngắn hai dây bằng lụa màu đen, vì cô nằm sấp nên không cần nghĩ cũng biết đôi chân dài đã lộ cả ra, mặc cho Triệu Húc Hàn xoa bóp.

Nếu anh muốn massage phần lưng, cô chỉ cần kéo hai dây áo xuống tận eo là được, vì cô đã cố ý chuẩn bị cho việc massage.

“Anh Hàn, anh nói em nghe chuyện luyện khí công đi, em thật sự rất tò mò.” Kỷ Hi Nguyệt nằm sấp nói, cảm nhận được đôi tay của anh đang xoa nắn trên đùi cô, cảm giác rất là thoải mái và thư giãn.

Triệu Húc Hàn lúc này đã bị phân tâm, tai thì nghe Kỷ Hi Nguyệt nói, nhưng ánh mắt cứ dán chặt vào cặp đùi trắng nõn của cô, cảm giác tuyệt vời trong tay khiến thân thể anh từ từ nóng lên.

“Em nói Thái Cực Quyền có thể kéo dài tuổi thọ, vậy tại sao lại kéo dài tuổi thọ? Lẽ nào vài cái đánh chậm rì như vậy là có thể kéo dài tuổi thọ?” Triệu Húc Hàn chậm rãi nói.

“Vậy chẳng lẽ người già nào cũng luyện khí công sao?” Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc.

Triệu Húc Hàn đáp: “Đương nhiên là không. Đánh Thái Cực Quyền quan trọng nhất là hơi thở. Khi hô hấp của em hòa quyện vào chiêu thức, hơi thở trong người cũng tự khắc chuyển động theo thiên địa khí.”

“Cao siêu thế? Em nghe chẳng hiểu gì cả.” Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười, đùa gì thế, trong người cũng có khí á? Khí mà cô biết hình như chỉ có ‘khí bẩn’ cần xả ra thôi.

Khóe miệng Triệu Húc Hàn khẽ run rẩy: “Đây đều là những thuật ngữ rất trừu tượng, nói một cách đơn giản là hô hấp của em khi hít vào và thở ra phải tuân theo nhịp điệu của thiên nhiên.”
Nhấn Mở Bình Luận