Tích Cửu tay cầm đoản đao, bất động tại chỗ.
Lôi Huyết Ngao, nàng từng đọc qua phần giới thiệu ở trong một quyển sách về các loài thú kỳ lạ.
Nó có thể triệu hồi sấm sét, có thể dùng máu làm vật hiến tế, lông của nó có thê biến hoá giống như tắc kè hoa. Tính tình của nó rất hung mãnh, có thù tất báo. Một khi đắc tội với nó, nó sẽ liều chết dây dưa, không chết không ngừng. Tốc độ của nó thậm chí vượt qua cả một con báo, thân pháp như điện, tốc độ kinh người......
Hiện tại nàng đã tạo ra một vết cắt rất lớn trên bụng của nó, rõ ràng đã chọc giận nó, vì vậy cho dù nàng chạy đi đâu, tất nhiên cuối cùng cũng bị thứ này dây dưa!
Trừ phi nàng sử dụng thuật thuấn di, nhưng thuật thuấn di của nàng đã bị vô hiệu hoá......
Hiện tại chỉ còn một cách —— chiến đấu!
Không phải nàng chết thì chính là nó chết!
"Ngươi chạy tới chỗ của Tả thiên sư, khẳng định hắn có thể đối phó với nó!" Thương Khung Ngọc đưa ra chủ ý cho nàng.
Cố Tích Cửu nhếch môi, chỉ nói hai chữ: "Câm miệng!"
Hiện tại nàng căn bản không kịp chạy nữa!
Hơn nữa, bên này của nàng xem như cũng tạo ra một chút động tĩnh, với khả năng nghe ngóng của Đế Phất Y, khẳng định là đã nghe thấy. Nếu muốn tới hắn sớm đã tới đây, nhưng hắn vẫn không xuất hiện khẳng định là hắn cố ý......
Thương Khung Ngọc: "......"
Lôi Huyết Ngao quả nhiên là loài thú cực kỳ biến thái, Cố Tích Cửu đã đâm một cái miệng lớn ở trên bụng của nó như vậy, nội tạng đều lộ ra một nửa, nó vẫn có thể nhanh chóng phục hồi như cũ, dùng mắt thường có thể thấy được tốc độ thu nhỏ của miệng vết thương ——
Xem ra sức sống của thứ này cực kỳ ngoan cường, không chọc trúng chỗ quan trọng nhất nó sẽ không chết......
"Điểm yếu nhất của nó ở đâu?" Cố Tích Cửu hỏi Thương Khung Ngọc.
"Không...... Không biết." Thương Khung Ngọc hiếm khi nói lắp: "Lôi Huyết Ngao này cực kỳ hiếm thấy, thường thì từ ngọn núi thứ ba trở lên trong rừng rậm hắc ám mới nhìn thấy chúng......"
Cố Tích Cửu: "Mẹ nó! "
Nàng hiếm khi nói ra một câu thô tục!
Lần này nàng sẽ không rơi xuống rừng rậm hắc ám, đúng không?!
Xem ra chỉ có thể liều mạng chiến đấu!
Trong mắt nàng xẹt qua một sự hung ác, giơ đoản đao lên, lao mình tấn công về phía Lôi Huyết Ngao!
Kể từ sau khi Cố Tích Cửu tới thế giới này, nàng chưa từng chính thức chiến đấu hết mình. Thương Khung Ngọc cho tới bây giờ mới nhìn thấy được thân thủ của nàng mạnh mẽ bao nhiêu!
Mau! Chuẩn! Tàn nhẫn! Nham hiểm!
Cơ thể nhỏ bé giống như bị tia chớp bổ ra giữa bầu trời đêm, dũng cảm chiến đấu với Lôi Huyết Ngao.
Lôi Huyết Ngao lúc đầu chỉ nghĩ muốn ăn thịt nàng, vì thế không triệu hồi sấm sét, chỉ dùng móng vuốt vồ nàng, nhe răng, quét đuôi, tấn công...... toàn là những mánh khoé khi mãnh thú chụp mồi.
Nhưng sau khi giao thủ mười mấy hiệp, mãnh thú kia bị Cố Tích Cửu liên tiếp đâm ở trên người vài cái, rốt cuộc nổi giận! Lôi Huyết Ngao bắt đầu triệu hồi sấm sét.
Với động tác lắc đầu, sấm sét lập tức đánh xuống về phía Cố Tích Cửu, chỉ cần nàng trốn tránh hơi chậm một chút, lập tức có thể biến thành than cốc ——
Những tảng đá lớn bốn phía đều bị vỡ tan, trên mặt đất cũng xuất hiện một hố đen to, có thể thấy được uy lực sấm sét của thứ này bổ ra.
Cố Tích Cửu đã phát huy hết khả năng thân pháp kiếp trước của mình, thân pháp của nàng rất quỷ dị, ngay cả khinh công cũng có hiệu quả không giống bình thường, thậm chí kinh nghiệm sa trường của nàng cũng được dùng tới.
Mặc dù Lôi Huyết Ngao rất lợi hại, nhưng đụng tới Cố Tích Cửu, nó cũng có chút khó khăn. Rất nhiều lần nó bị đoản đao của Cố Tích Cửu đâm ở trên người, tạo nên từng miệng máu.
Lôi Huyết thú gần lên như sấm, chấn đến nỗi mặt đất đều rung chuyển theo.
Cố Tích Cửu mím môi càng ngày càng chặt.
Sau một lát đánh nhau, nàng đã trải qua rất nhiều lần sống chết, chỉ cần không chú ý một chút sẽ lập tức bị chết dưới sấm sét ở đây.
Đương nhiên, nàng đã hạ độc nó rất nhiều lần, nhưng hầu như không có hiệu quả. Đừng nói hạ độc thứ này, thậm chí không thể khiến máu của nó chuyển sang màu tím, màu xanh!
Thứ này không sợ độc, không sợ đao chém, nàng nên làm thế nào để giết chết nó?!