Nghe thấy lời nói của mẹ, Lệ Bạc Thâm châm chọc nhếch miệng lên: “Nếu con không có tính toán đó thì mẹ tính bảo Phó Vi Ninh tự xử như thế nào?”
Nghe vậy, trong mắt Tống Viện xẹt qua một tia khiếp sợ, sau đó hóa thành tức giận: “Con nói gì vậy? Vi Trữ đợi con nhiều năm như vậy, đã hi sinh biết bao. nhiêu vì con? Bây giờ con nói với mẹ là mình không có tính toán đó? Hai nhà chúng ta đã có hôn ước nhiều năm, con có nghĩ nếu giải trừ hôn ước thì bên ngoài sẽ nói chúng ta thế nào không?”
Lệ Bạc Thâm lạnh lùng hỏi lại: “Mẹ có nghĩ đến vì sao sáu năm rồi mà con vẫn không đáp lại chuyện này không? Con đã nói với mẹ là không cần mẹ nhúng tay vào chuyện này, con sẽ tự giải quyết!"
Ngụ ý là hắn chưa từng có ý định thực hiện hôn ước với Phó Vi Ninh. Nghe ra ý của hắn, Tống Viện lập tức biến sắc.
Bà ta từng nghe người của Phó gia nhắc tới chuyện này, nói Lệ Bạc Thâm chính mồm nói thế với Phó Vi Ninh.
Nhưng lúc ấy bà ta còn ôm hoài nghỉ, cảm thấy lấy tính tình của con mình, nếu thật sự không có tính toán đó thì sao có thể giữ hôn ước này lâu như vậy.
Hiện giờ bà ta đã chính tai nghe con mình nói ral
Tống Viện siết chặt lấy tay vịn sô pha, sắc mặt xanh mét: “Không tính thực hiện hôn ước với Vi Trữ thì con tính thế nào? Tiếp tục cưới con nhỏ họ Giang kia vào nhà sao? Mẹ thấy con đã quên năm đó nó đã làm ra chuyện gì!"
Nhắc tới Giang Nguyễn Nguyễn, Lệ Bạc Thâm cau mày không nói tiếp.
"Năm đó nếu không phải tại nó thì con và Vi Trữ sớm đã ở bên nhau! Lệ gia cũng không bị chê cười như vậy! Con nhỏ họ Giang kia chỉ để lại tờ giấy ly hôn rồi không từ mà biệt, còn bỏ lại Tiểu Tinh Tinh không để ý đến, để đứa nhỏ còn bé như vậy lại bị đưa về nước, quậy cho Lệ gia long trời lỡ đất, mẹ không cho. phép người đàn bà như vậy tiến vào Lệ gia một bước!"
Nghĩ đến người phụ nữ họ Giang kia, Tống Viện liền cảm giác giận không chỗ phát tiết, dùng sức vỗ tay vịn sô pha một cái: “Mẹ mặc kệ bây giờ con nghĩ gì, muốn cưới Vi Trữ cũng được, không muốn cưới cũng được! Tóm lại mẹ đã truyền hôn sự của con và Vi Trữ ra ngoài, Lệ gia nhất định không thể lật lọng, hôn sự này đã được định rồi!"
Nói xong, không đợi Lệ Bạc Thâm phản bác thì Tống Viện đã liếc nhìn phòng của Tiểu Tinh Tinh trên lầu, gi: u hơi dịu lại: “Lần trước Vi Trữ đánh Tinh Tỉnh, sau đó còn chưa nói lời xin lỗi đàng hoàng, trong khoảng thời gian này mẹ sẽ để hai đứa tiếp xúc nhiều hơn, cải thiện quan hệ một chút, Tinh Tinh nhất định sẽ nhận người mẹ này."
Nhìn thấy mẹ cố chấp như vậy, Lệ Bạc Thâm cau mày.
Rõ ràng là hôn sự của hắn, nhưng bà ta lại chưa từng hỏi đến ý kiến của hắn mà đã nói tới nghỉ thức đính hôn.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!