Đạo diễn Quách lên tiếng:
"Tiêu Vận! Bây giờ mới đến sao?"
Trương Nhã Đan nghe nói liền quay đầu ra sau. Hai mắt cô vì nhìn thấy người đàn ông đó liền kinh ngạc mở to, trong tưởng tượng của cô biên kịch Tiêu là một người đàn ông chắc hẳn cũng hơn 40 tuổi chứ không phải trong hình dạng này. Người đàn ông này cùng lắm cũng chỉ hơn cô vài tuổi, anh ta mặc trang phục nhàn nhã, nhưng khí chất thanh lịch, vừa nhìn đã biết là người có học thức. Gương mặt ấy thật sự rất điển trai mang theo kiểu chửng chạc điềm tĩnh, khiến cô cũng khó hình dung là anh ta chính là biên kịch Tiêu ngày ngày nói chuyện qua điện thoại cùng cô sao?
Anh ta đi đến liền ngồi xuống ngay bên cạnh cô, khiến Trương Nhã Đan cũng có chút chấn động thốt thành tiếng.
"Anh... Là biên kịch Tiêu thật sao?"
Tiêu Vận cười điềm đạm khẽ gật đầu nhằm thừa nhận.
"Thì ra biên kịch Tiêu là một nam nhân trẻ tuổi. Tôi hình dung anh là một người rất khác cho nên khi gặp anh bên ngoài tôi thực sự có chút không tin!"
Việc cương vị này cũng chẳng trách cô được, Tiêu Vận ngày thường khi nói chuyện điện thoại rất nghiêm nghị luôn vào thẳng vấn đề không vòng vo. Giọng điệu trầm thấp vang vọng rất có khích phách, với lại cách làm việc của anh ta rất thẳng thắn và rất cầu toàn khiến Trương Nhã Đan cũng suy đoán anh ta là một người đàn ông trung niên kĩ tính khó gần.
Tiệu vận cười nhạt. Đạo diễn Quách lên tiếng:
"Cậu đến rồi, vậy thì cậu và Nhã Đan nói chuyện đi. Tôi còn có chút việc!"
Hai người gật đầu. Tiêu Vận trước sau như một cách nói chuyện thẳng thừng vào vấn đề chính.
"Nhã Đan! Vai diễn Tô Đắc Kỷ cô là phù hợp nhất. Tôi lần này về nước mục đích cũng là vì muốn cô vào vai diễn này, lúc tôi viết về nhân vật Tô Đắc Kỷ tôi liền nghĩ đến cô đầu tiên!"
"Biên kịch Tiêu, cảm ơn anh đã xem trọng tôi. Nhưng nếu như cứ để tôi diễn vai phản diện như vậy đã quá một màu rồi, thứ tôi cần hiện tại chính là một vai chính diện thùy mị hiền thục một chút. Anh nghĩ kỹ lại xem có diễn viên nào sau khi đóng vai phản diễn xong bước ra bên ngoài được khán giả tung hô không chứ? Bọn họ vẫn chỉ nhớ đến vai nữ 9 tội nghiệp tiểu bạch thỏ đáng thương thôi."
Trương Nhã Đan luyên thuyên giải thích muốn bày tỏ nỗi lòng với Tiêu Vận. Từ khi bắt đầu gặp đến giờ, thái độ của người đàn ông đối với cô đều là đánh giá cao! Cô cảm thấy bản thân ngồi trước mặt một biên kịch tiếng tăm lừng lẫy nổi tiếng thế này cô vẻ thật nhỏ bé! Nhưng cho dù có bị ghét bỏ cô cũng phải đem mấy lời này nói ra cho anh hiểu.
Tiêu Vận thấy Trương Nhã Đan gương mặt thống khổ, nụ cười trên môi anh khẽ cong.
"Nhã Đan! Cô thực sự không hiểu dụng ý của tôi rồi. Cô biết rồi đó tôi trước sau thừa nhận bản thân rất cầu toàn, tôi đã chọn cô thì tôi chắc chắn cô sẽ sau vai diễn này mà nổi tiếng!"
Uầy!!! Nổi tiếng vì bị ghét sao? Không nha, cô thật sự không muốn nổi tiếng theo cách này.
"Biên kịch Tiêu! Thực sự là tôi không thích vai Tô Đắc Kỳ. Vai diễn này không phải là thứ tôi cần... "
Trương Nhã Đan ngữ điệu kéo dài không cam tâm tình nguyện liên tục kì kèo. Tiệu Vận nhìn cô một lúc sau đó liền trầm giọng.
"Không phải thứ cô cần. Nhưng là thứ Tiếu Hoa cần. Nhã Đan tôi đã gửi hợp đồng cho quản lý của cô, Mỵ An đã đồng ý, sắp tới Tiếu Hoa sẽ để cử giải nữ phản diện xuất sắc nhất màn ảnh, tôi đảm bảo sau vai diễn này cô thành công ẩm giải về!"
Mỵ An chính quản lý của cô, dạo gần đây chị ấy nói bận đi giành kịch bản cho cô diễn, giành tới giành lui lại chọn ngay kịch bản này cho cô sao? Sắc mặt Trương Nhã Đan méo mó khó coi, cô bị ép diễn rồi. Biên kịch Tiêu thừa biết cô sẽ không đồng ấy cho nên đã gửi thẳng hợp đồng đến cho quản lí của cô, trên cương vị quản lí chỉ cần kịch bản ổn vai diễn phù hợp nhuận cao thì chị ấy sẽ nhận, lần này cô có chạy cũng không thoát.
Gương mặt của Trương Nhã Đan đen thui, nhưng bị dồn vào thế bí.
"Biên kịch Tiêu... Nếu như chị Mỵ đã thay tôi nhận vai diễn này. Vậy thì anh còn muốn gặp tôi làm gì?"
Tiêu Vận cười điềm đạm.
"Tôi muốn cô tự nguyện diễn vai này. Nhã Đan như vậy đi, tôi cho cô thời gian ba ngày để đọc kịch bản nếu như ba ngày sau cô vẫn không muốn diễn vai này nữa, thì tôi sẽ không ép cô. Thật ra tuy Bảng Phong Thần là phim lịch sử, nhưng tôi mượn cốt chuyện đổi mới một chút cải biên lại nhân vật Tô Đắc Kỷ đảm bảo sau khi đọc xong cô sẽ hiểu vì sao tôi chọn cô!"
Thấy Tiêu Vận nói như vậy Trương Nhã Đan cũng có chút kính ngưỡng trong lòng, biên kịch Tiêu thật ra cũng không khó tính như cô nghĩ gương mặt đẹp trai tươi cười, nhìn không có vẻ gì là một nhà biên kịch nổi tiếng kiêu ngạo, trái lại còn rất thân thiện, gần gũi. Nếu anh ta đã nói vậy cô còn từ chối thì quả thật cô không hiểu chuyện rồi.
"Được, vậy ba ngày sau tôi sẽ cho anh một câu trả lời!"