Tại Cố gia.
Hàn Kỳ Âm không nỡ đành lòng nhìn thêm, bèn lặng lẽ rời đi.
Tư Duệ lúc này đang ở Mỹ, tìm thấy Ella rồi, cô ta hếch gương mặt cao ngạo lên với anh ta, lạnh lùng nói.
"Không, tôi từ chối."
"Đây là lệnh của lão đại."
Tư Duệ hít một hơi sâu, cố gắng kiên nhẫn.
"Lão đại của các anh, không phải của tôi."
Ella đáp thẳng thừng.
Tư Duệ "Ella...bà cô ơi...làm ơn đi, Mạc Tư Huyền đang bệnh rất nặng, cần cô giúp."
Ella hừ một tiếng
"Cố gia các người coi tôi là gì vậy? Ngoắc tay một cái là đến, sai đó lại đuổi đi?"
Tư Duệ biết ngay thể nào Ella cũng ghi thù chuyện cũ, nhưng đó là lão đại đuổi đi, chứ có phải là anh ta đâu?
"Ella, đừng làm khó tôi nữa, lão đại đích thân bảo tôi mời cô đến. Chuyện năm xưa cô còn nhắc lại làm gì?"
"Nhắc lại?" Khóe môi Ellla nhếch lên
"Được. Vậy thì đích thân lão đại đến đây, tôi mới đi, còn không thì còn lâu!"
Cô ta nói xong, hếch mặt đi không thèm nhìn nữa, Tư Duệ vò đầu bứt tai muốn điên lên được. Chỉ đành liên lạc lại với Cố Thâm, nói cho hắn biết.
"Lão đại...chuyện là như thế..."
Tư Duệ vừa nói vừa hồi hộp. sợ rằng Cố Thâm sẽ nổi giận.
"Được, nói lại với Ella, tôi đồng ý."
Hắn trả lời lại, gương mặt lạnh lùng như đá tảng, không ngờ Cố Thâm lại chấp nhận yêu cầu của Ella.
"Ella. Lão đại đồng ý rồi, cô mau thu xếp đi."
Ella nghe xong cũng ngạc nhiên không kém, để cho hắn đến tận đây, chứng tỏ bệnh của Mạc Tư Huyền không hề nhẹ.
Cô cứ tưởng Cố Thâm sẽ lạnh lùng không thèm trả lời chứ đừng nói là đến, trong lòng mong chờ hồi hộp nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra lạnh tanh.
Thuộc hạ của Cố Thâm chuẩn bị trực thăng bay đi Mỹ, Hàn Kỳ Âm nhìn thấy hắn sắp sửa lên trực thăng, bèn chạy theo nắm lấy một góc áo của hắn
"Lão đại, anh đi đâu vậy?"
Cố Thâm không trả lời, bảo cô về phòng. Hắn đang giận sang cả cô sao? Đến bây giờ hắn không thèm nghe cô nói, còn không quan tâm cô, thái độ lạnh lùng này khiến cô khó chịu hơn cả trước đây.
"Không. Em không buông."
Cô càng nắm chặt hơn, Cố Thâm không còn nhẹ nhàng như trước
"Hàn Kỳ Âm. Em mau buông tay ra."
Hắn ra lệnh.
Cô nhất quyết không buông, hắn lạnh lùng dùng sức gạt tay cô ra, bước lên trực thăng không nghoảnh lại. Khoảnh khắc đó trái tim cô như rơi thụp xuống, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn hắn đi mất.
Tiếng trực thăng xé gió phần phật bay đi, cô ngước lên nhìn nó, khoảng cách cô và hắn cũng ngày càng xa dần.
*
*
*
Tư Duệ ở một bên chờ còn sốt ruột hơn cả Ella, cứ đi đi lại lại trong phòng, thấy mà chóng mặt.
Tư Duệ lúc nào cũng thế, nghĩ gì là hiện hết lên trên mặt, Ella nhàn nhã ngồi lướt điện thoại, vừa nãy còn cố tình thay một bộ váy sexy chào đón Cố Thâm, cũng đã lâu lắm rồi không gặp lại hắn, vậy mà trong tim cô vẫn còn yêu hắn.
Người đàn ông lạnh lùng, mạnh mẽ, không sợ trời không sợ đất như thế vừa gặp lần đầu tiên thì Ella đã đem lòng thích hắn rồi.
Đáng tiếc lúc đó Cố Thâm không thích cô, bây giờ phải nhân cơ hội này mà lại gần bên hắn, trở thành nữ chủ nhân của Cố gia!
Chỉ nghĩ đến thôi mà trong lòng cô đã rạo rực hẳn lên, đúng lúc này chuông cửa đã vang lên, Tư Duệ chạy nhanh hơn ra mở cửa, Ella cũng không kìm nén được mà ngước đầu ra nhìn.
Quả nhiên bên ngoài là Cố Thâm, vừa trông thấy hắn, trái tim Ella đã đập thình thịch nhưng vẫn giả vờ làm cao tỏ vẻ không quan tâm. Tư Duệ cúi đầu chào hắn một tiếng "lão đại." Cố Thâm lạnh lùng đi vào, mang theo khí thế bức người.
Ella cảm nhận được hắn đang đến gần, càng hồi hộp hơn, đến khi đứng trước mặt cô, hắn mới cất giọng lạnh lùng
"Ella."
Cô buông điện thoại xuống, ngẩng đầu ngước lên nhìn hắn, gương mặt cùng vóc dáng vẫn đẹp như tạc tượng, khí chất vẫn lạnh lùng bức người, đặc biệt là vẫn rất thu hút cô.
"Lão đại đích thân đến đây là muốn Ella cứu Mạc Tư Huyền? "
Cô cười ngọt ngào, vẻ đẹp của Ella pha lẫn nét Tây âu và Phi, làn da nâu khỏe khoắn, mắt xanh tóc vàng, thân hình vô cùng sexy.
Hắn thừa nhận "Đúng."
Ella lại cười
"Lão đại vẫn giống như ngày nào, thẳng thắn như vậy."
"Nhưng mà...đã là giao dịch thì phải có điều kiện có đúng không? Ella chắc chắn biết lão đại là người hiểu điều này rõ nhất."
"Cô nói đi."
Cố Thâm không chần chừ nói.
Ella đứng lên, lại gần Cố Thâm, bộ ngực quyến rũ ép sát vào hắn
"Lão đại biết Ella muốn gì mà...Hết sức đơn giản, chỉ cần lão đại đồng ý cho Ella ở bên cạnh lão đại, hầu hạ lão đại..."
Sắc mặt Cố Thâm không chút cảm xúc, Tư Duệ mở to mắt thầm phỉ nhổ Ella mặt dày, nếu so với Hàn Kỳ Âm thì anh ta còn ghét Ella hơn. Vấn đề là lão đại đã có Hàn Kỳ Âm rồi thì...
"Ella. Cô biết là tôi ghét nhất là bị ép."
Bị ép? Câu này nghe từ miệng hắn mà Ella cảm giác hơi nực cười.
Ngón tay vẽ một vòng tròn trên ngực hắn
"Lão đại. Đây sao có thể nói là ép buộc, Ella làm sao có gan dám ép ngài, đây chỉ là một điều kiện nhỏ của Ella mà thôi..."
Cố Thâm cúi xuống, hơi thở lạnh lùng vô cảm
"Ella. Cái giá phải trả sẽ rất đắt nếu như cô không cứu được Mạc Tư Huyền."
Hắn nhắc cho cô nhớ, Ella bỗng giật mình sợ hãi, đã dám ra điều kiện với hắn thì phải dám chịu trách nhiệm.
Đối diện với đôi mắt màu hổ phách đó, Ella nuốt nước bọt một cái rồi cười ngọt ngào
"Lão đại yên tâm...Lão đại đã đến tận đây, sao mà Ella dám không cố gắng hết sức để cứu Mạc Tư Huyền?"