"Nếu như anh không muốn...vậy thì còn có một sự lựa chọn khác..."
Andrew chầm chậm chĩa khẩu súng ngược lại vào đầu Hàn Kỳ Âm.
"Đó là một mạng của mỹ nhân này...đổi lấy mạng của tất cả bọn người kia..."
Hắn nói xong, ngửa mặt lên trời cười lớn.
Trái tim trong lồng ngực cô đập thình thịch. Tên Andrew này quả thật quá độc ác! Hắn muốn Mộ Dung Nham phải lựa chọn cứu cô hay cứu bao nhiêu mạng người vô tội kia. Nhưng một mạng sống của cô để đổi lấy mạng sống của bao nhiêu người... Hàn Kỳ Âm cô...chấp nhận.
Cô nhìn thẳng vào anh rồi nói
"Mộ Dung Nham...đừng quan tâm tới tôi... Mau cứu bọn họ đi..."
Anh đau đớn nhìn cô, trong lòng giằng xé khôn cùng, lần đầu tiên Hàn Kỳ Âm nói rằng đừng quan tâm đến cô là khi cô muốn nhảy xuống xoáy nước tìm Cố Thâm...lần này, cô lại muốn vì những kẻ không quen biết, mà đánh đổi mạng sống của mình...
Nhưng anh...cũng không thể bỏ mặc những người vô tội kia...
Chỉ hận tên Andrew quá độc ác!
Lâm Tuấn Kiệt đứng một bên nãy giờ đã sớm không nhịn nổi nữa, anh ta nói vào thiết bị
"Lương! Mau ngắm bắn vào hắn!"
Chàng trai tên Lương là lính bắn tỉa giỏi nhất trong đội, chỉ đợi lệnh là sẽ bắn Andrew.
"Tuân lệnh!"
"Các đội còn lại. Chú ý bao vây giải cứu con tin!"
Lâm Tuấn Kiệt tiếp tục ra lệnh.
"Rõ!"
Mấy người trên nóc nhà chầm chậm di chuyển, Lương cũng đang ngắm bắn tên Andrew, nhưng hắn dùng Hàn Kỳ Âm để che chắn nên anh ta có phần khó khăn để xác định mục tiêu, chỉ sợ rằng cô sẽ bị thương.
Đúng lúc bầu không khí căng lên như dây đàn thì ở trên bầu trời vang lên tiếng trực thăng, càng ngày càng rõ ràng thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở dưới.
Hàn Kỳ Âm cũng ngước nhìn lên, chiếc trực thăng màu đen có kí hiệu sư tử đỏ...
Bóng dáng người đàn ông mặc áo sơ mi đen, đôi mắt hổ phách đầy lạnh lùng bá đạo...nhìn từ xa cũng đủ toát lên sự uy vũ...
"Lão đại!"
Hàn Kỳ Âm cất tiếng gọi, cô không tin nổi vào mắt mình...
Cố Thâm lạnh lùng ra hiệu cho Tư Duệ và Mạc Tư Huyền. Mạc Tư Huyền ném một trái bom mini xuống làm nổ để khiến bọn Andrew phân tán sự chú ý, còn Tư Duệ đã nhanh chóng xử lí vài tên nhờ vào tài bắn súng điêu luyện của mình.
"Đoàng! Đoàng! Đoàng!"
Mấy tên đàn em của Andrew liên tục ngã xuống, Lâm Tuấn Kiệt còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì bộ trưởng bộ quốc phòng đã liên lạc với anh
"Tuấn Kiệt! Trợ giúp những người ở trên trực thăng! Bắt sống Andrew!"
Lần đầu tiên anh nghe giọng bộ trưởng...còn ra lệnh trợ giúp Cố Thâm. Ông không tiện nói rõ danh tính ra nên Lâm Tuấn Kiệt cũng đủ biết bọn họ không hề tầm thường.
Lúc Cố Thâm được đưa về Cố gia đã nhanh chóng được chữa trị, chưa đầy một ngày sau hắn đã tỉnh lại. Bọn Tư Duệ thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau khi hắn mở mắt, câu đầu tiên mà hắn nói lại là
"Hàn Kỳ Âm đâu?"
Cả bốn người bấy giờ mới nhớ ra cô, họ quay sang nhìn nhau, bầu không khí bỗng chốc hạ xuống âm độ, Cố Thâm không nói gì nhưng rõ ràng hắn đang tức giận.
Hắn cũng không biết rõ tại sao, nhưng sau khi hắn tỉnh lại, Hàn Kỳ Âm bắt buộc phải ở đây, nhưng cô lại biến mất, trong lòng hắn, không biết đã coi cô là người của mình tự bao giờ...
"Nội trong ngày hôm nay. Mau đi tìm Hàn Kỳ Âm về đây." Hắn nói.
Đám Tư Duệ nhanh chóng điều tra, Mạc Tư Huyền là lần đầu cảm nhận được lão đại đang tức giận, tuy rằng gương mặt hắn vẫn lạnh lùng như băng tảng, nhưng ánh mắt của hắn đang lóe lên từng tia ẩn nhẫn...
Thuộc hạ của hắn tra ra được ngày hôm đó có trực thăng của Mộ gia cũng xuất hiện ở đó, thiếu gia của Mộ gia bị thương nặng tức tốc quay trở về Nga điều trị, con mang về một cô gái xinh đẹp. Nghe đến đây, Mạc Tư Huyền biết ngay là Hàn Kỳ Âm đang ở Mộ gia.
Tất nhiên những thông tin này là chỉ mạng lưới của Cố gia mới tra ra được. Cố Thâm nghe xong lập tức ra lệnh cho đám Mạc Tư Huyền chuẩn bị trực thăng, bay thẳng đến Nga.
Trực thăng của Cố gia bay đến không phận của Nga thì bị chặn lại, Cố Thâm lúc này đang nhắm mắt dưỡng thần đã đích thân lên tiếng nói với bộ trưởng bộ quốc phòng đang nghi ngờ Mạc Tư Huyền.
"Bộ trưởng. Tôi là Cố Thâm." Hắn nói ngắn gọn.
Bên kia ông ta nghe thấy giọng nói của Cố Thâm thì tức thì thay đổi thái độ.
"Thì ra là Cố lão đại...hân hạnh...hân hạnh..."
"Tôi cần vào Nga." Hắn lạnh lùng nói.
"Không vấn đề gì...không vấn đề gì...mời ngài."
Bộ trưởng ra lệnh cho không quân không được bắn, biết tính Cố Thâm nên ông ta cũng không hỏi gì thêm, vì Nga đã nhập một số lượng lớn vũ khí từ hắn.
Chiếc trực thăng tiếp tục bay qua không phận, tiến vào nước Nga. Mạc Tư Huyền nắm bắt thông tin vô cùng nhanh nhạy, đã tra ra được cô đang ở một sòng bạc, nơi đó còn xảy ra khủng bố...
"Lão đại. Hàn Kỳ Âm đang ở trong một sòng bạc, nhưng ở đó đang diễn ra khủng bố. Tên cầm đầu tên là Andrew, hắn rất ranh ma, đã từng nhiều lần trốn thoát khỏi cảnh sát."
Mạc Tư Huyền báo cáo cho hắn.
"Báo lại cho bộ trưởng, chúng ta sẽ dọn sạch hắn cho ông ta."
"Tuân lệnh!"
Coi như là hắn đã đến đây đột ngột mà không báo trước.
Cố Thâm có các quy tắc nhất định, vì thế mà làm việc với hắn, hắn đều rất giữ lời và sòng phẳng. Nhưng cái giá cũng phải xứng đáng.