“Là Diệp Bá đại quan chủ!”
<
“Nghe nói hắn ta là thiên kiêu dòng chính của gia tộc Diệp Thánh!”
“Đám người này toi đời rồi, không gây chuyện với ai lại đi gây chuyện với hắn ta!”
Advertisement
Những người vây xem đồng loạt hô to, đám người này không gây chuyện với ai lại đi gây chuyện với dòng chính của Thánh địa người ta, lần này chắc chắn là toi đời rồi.
Diệp Bá sa sầm mặt, nhìn một vòng xung quanh, sau đó nhíu mày.
Đám người vừa hành hung này có hơi thở kỳ lạ, nhưng có thể cảm nhận được rõ ràng là có mấy người rất mạnh.
Thậm chí còn không thua kém gì hắn ta.
Đặc biệt là con gấu yêu lông dài trong đám người, khiến hắn ta thầm thấy lạnh lẽo.
Nhưng nơi này là thành Vân Tiêu, đương nhiên là hắn ta không sợ.
“Các người là ai!”, Diệp Bá tức giận hỏi.
“Ha ha, chúng ta là Thiên Tiên Hội”.
Lúc này, một giọng nói trong trẻo vang lên.
Sau đó, một bóng người nhỏ nhắn tung tăng đi tới trước mặt Diệp Bá.
Cô bé có một mái tóc dài màu đỏ tím rất đặc trưng, khuôn mặt gần như không thay đổi, còn có nụ cười xấu xa kia, khiến Diệp Bá lập tức sởn tóc gáy!
“Hiểu Hiểu… đường muội?”
Diệp Bá nói với vẻ khó tin, hai chân đã bắt đầu run rẩy.
Nếu Diệp Hiểu Hiểu ở đây, vậy đại bá…
Diệp Hiểu Hiểu nở nụ cười, ra hiệu cho hắn ta nhìn về phía sau.
Diệp Bá nhìn theo hướng cô bé chỉ.
Một người đàn ông đang lạnh lùng đứng đó, khí thế vô cùng uy nghiêm.
“Phịch!”, Diệp Bá lập tức quỳ xuống đất.
“Đại… Gia chủ… Cháu…”, đầu óc hắn ta rất rối ren, lắp ba lắp bắp, không biết nên nói thế nào.
Diệp Hiểu Hiểu đứng trước mặt Diệp Bá, dùng sức vân vê khuôn mặt đau khổ của hắn ta, cười nói: “Ngông cuồng tiếp đi, không phải khi nãy huynh dũng mãnh lắm sao?”
Cảnh này khiến những người xung quanh đều ngây người.
Bạch Lan Chi cũng không thể đứng vững.
Không ngờ chỉ vừa gặp hắn, quan chủ của Ngô Đồng Quan đã lập tức quỳ xuống đất!
Khuôn mặt bị tiên chủ vân vê như thế nhưng lại không dám làm gì!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!