Tùy Vân nói: “Lúc ban đầu, thực sự rất hỗn loạn, rất nhiều cửa hàng của nhà họ Lý và nhà họ Đường đột nhiên không có người trông coi, rất nhiều người đều nhân cơ hội này cướp bóc trộm cắp”.
“Nhưng sau khi chúng ta tiếp quản, phần lớn mọi chuyện đã được dập tắt”.
“He he, cũng may đám nhóc đó, mấy tháng trước đưa về rất nhiều tu sĩ, nếu không muốn tiếp quản cả thành Vân Tiêu, đúng là không dễ dàng”.
Việc quản lý một toà thành, không có người thì không được.
Tốp tán tu được chiêu mộ gần đây có vai trò rất quan trọng.
“Hiện giờ thành Vân Tiêu chỉ còn lại nhà họ Diệp chúng ta, phần lớn tu sĩ đều tranh giành muốn gia nhập gia tộc chúng ta đấy”.
“Rất nhiều người còn ngầm gọi thành Vân Tiêu là ‘Diệp thành’ rồi”, vẻ mặt Tùy Vần đầy hưng phấn.
Cảnh tượng này đúng là nằm mơ cũng chưa từng mơ thấy.
“Ta vẫn là câu nói đó, phân rõ ràng cấp bậc”.
“Phải phân biệt đối xử với những người gia nhập hiện giờ với tốp người trước đó, đừng có ra chiêu đối xử bình đẳng gì đó”, Diệp Thần Phi nói.
Tùy Vân gật đầu, ở lâu trên vị trí cao, đương nhiên ông ta hiểu, đối xử bình đẳng, thực ra chỉ là một bát thuốc độc trông có vẻ vô cùng tươi ngon thôi.
“Đúng rồi, đại ca, đã lục soát hết phía nhà họ Lý và nhà họ Đường rồi, những tòa nhà kiến trước của họ cũng có tổn hại ở mức độ khác nhau”.
“Đặc biệt là nhà họ Lý, không gian dưới lòng đất nổ tung, sập hơn một nửa, vậy phải xử lý thế nào?”
Tùy Vân hỏi.
Diệp Thần Phi giơ tay, dừng bản đồ trận bàn ở quần thể kiến trúc của ba gia tộc.
Bản đồ vẫn chưa được cập nhật, cho nên tất cả tòa nhà kiến trúc trên đó vẫn lành lặn không tổn hại.
Vị trí của ba gia tộc nằm ở đại đới trung tâm thành Vân Tiêu, chiếm diện tích rất lớn.
Trong đó nhà họ Diệp chỉ chiếm khoảng một phần năm.
“San bằng tất cả, xây dựng lại”, Diệp Thần Phi nói.
Tùy Vân lập tức ngẩn người: “Đại ca, ở trong đó còn có rất nhiều tòa nhà nguyên vẹn”.
“Ta biết”.
“Ta chỉ thấy chúng ngứa mắt thôi”.
Diệp Thần Phi bình thản nói.
Tùy Vân không khỏi ngạc nhiên.
“Còn nữa, sau khi san bằng tất cả, lấy nhà họ Diệp làm trung tâm, xây dừng một sân viện mới, bây giờ nhà đông người, hơi chật rồi”.
Tay của Diệp Thần Phi vẽ một vòng tròn lớn trên bản đồ.
Diện tích của nó gấp mười lần nhà họ Diệp hiện giờ!
“Đại ca, có phải quá lớn rồi không, người trong nhà không đông đến mức đó chứ?”, Tùy Vân cảm thấy hơi khoa trương.
“Sau này chắc chắn càng ngày càng đông”.
Diệp Thần Phi nhìn ông ta một cái”: “Ta nghe nói, đệ muội đã có tin vui rồi?”
Tùy Vân đỏ bừng mặt, lúng túng cười: “Ha ha, cái đó, dạo này gia tộc phát triển mạnh, trong lòng rất vui vẻ”.
“Có thêm người là chuyện tốt”.
Diệp Thần Phi nói: “Ta rất hy vọng, các đệ có thể tranh thủ thời gian, nghiên cứu bắt nguồn của sinh mệnh”.
“Hiểu không?”
Tùy Vân toát mồ hôi, liên tục nói: “Hiểu rồi hiểu rồi”.
Diệp Thần Phi lắc đầu, về chuyện nam nữ, thế giới này vẫn còn chưa cởi mở như kiếp trước.
Sau đó, hắn lại nhìn sang bản đồ.
Vừa nhìn qua, bố trí tòa nhà kiến trúc thành Vân Tiêu rất hỗn loạn.
Ngoằn ngoèo khúc khửu, còn có rất nhiều con đường đứt đoạn, khiến người ta nhìn rất khó chịu.
Suy nghĩ một lúc, Diệp Thần Phi tiện tay vung ra hai đường thẳng, lấy nhà họ Diệp làm trung tâm, phân chia cả thành trì thành bốn phần.
“Xây dựng bốn con đường lớn ở đây nối liền bốn phía”.
“Sau đó tìm người thiết kế trình độ cao, sắp xếp bố trí tòa nhà kiến trúc trong thành lại một lượt”.
“Yêu cầu của ta, sạch sẽ, gọn gàng, giao thông thuận tiện, rõ chưa?”
Vẻ mặt Tùy Vân vô cùng đặc sắc.
“Đại ca, huynh muốn san bằng toàn bộ tòa thành này rồi xây dựng lại một lượt ư?”
“Có gì không thể?”
Diệp Thần Phi nói: “Tòa thành hỗn loạn thế này, ta nhìn mà thấy phiền, thiết kế lại từ đầu cho ta”.
Nói mãi nói mãi, hắn lại phát hiện, vị trí nhà họ Diệp hình như không ở trung tâm tòa thành, hơi lệch về bên trái, cho nên dẫn đến nếu lấy nó làm trung tâm để vẽ dấu cộng, thì không đối thẳng với bốn cửa thành.
Vậy phải làm thế nào?
“Tùy Vân à, đệ xem bức tường này, nó lớn nhưng không tròn”.
“Cũng san bằng rồi xây lại đi, nhất định phải làm cho thật tròn cho ta”, Diệp Thần Phi nghiêm túc nói.
Tùy Vân hoàn toàn thộn người.
Ông ta không biết rốt cuộc đại ca muốn làm gì.
Ông ta cũng không dám hỏi.
Nhưng đại ca làm việc, nhất định có lý trong đó, với cảnh giới của mình chắc chắc rất khó nhìn thấu.
Làm theo là được!
“Được, đệ đi làm ngay!”
Chẳng phải chỉ là tường thành hình tròn sao, thành Vân Tiêu chúng ta phải làm một bức tường đặc biệt nhất trên đại lục!
Nhưng Tùy Vân không biết là, đại ca hắn chỉ mắc chứng cưỡng ép mà thôi.
“Được rồi, cứ vậy trước đã”, Diệp Thần Phi rời mắt khỏi bản đồ, chỉ sợ mình lại nghĩ ra điểm gì.
“Đúng rồi, những thế lực khác trong thành, dạo này thế nào?”
Trong thành Vân Tiêu, ngoại trừ ba gia tộc, còn có ba thế lực khác ảnh hưởng rất lớn.
Thứ nhất là Vạn Bảo các.
Nơi này là nơi trung tâm tập trung các tu sĩ, ngày nào cũng có cả biển người.
Thứ hai là Túy Mộng lâu.
Tửu lầu quy cách nhất thành Vân Tiêu, còn kèm theo một Tuý Mộng Viên.
Thứ ba là Vân Hương Uyển.
Vùng đất pháo hoa mê hồn, không cầm giải thích nhiều.
“Hai ngày nay Vạn Bảo Các có hành động gì?”, Diệp Thần Phi hỏi.
“Không làm gì”, Tùy Vân nói: “Từ sau cuộc chiến thành Vân Tiêu, Vạn Bảo Các vẫn rất yên tĩnh, người trong các gần như không ra khỏi cửa, vô cùng thận trọng”.
Diệp Thần Phi gật đầu, người phụ nữ Cốc Vạn Tâm này rất thông minh, nếu mình không nhiều lời, nàng tuyệt đối không thể nào tự làm gì.
“Bảo Cốc Vạn Tâm ngày mai đến tìm ta”.
Người phụ nữ này vẫn có giá trị hợp tác.
“Túy Mộng lâu và Vân Hương Uyển đó thì sao?”
Tùy Vân trả lời: “Vân Hương Uyển cũng rất an phận, chỉ có điều ông chủ của Túy Mộng lâu hình như hơi không kiềm chế được rồi”.
“Thuộc hạ báo cáo, hắn đã thu mua mảnh đất gần đó, có lẽ muốn mở rộng quy mô”.
Diệp Thần Phi sờ cằm, suy nghĩ một lúc.
“Ngày mai gọi họ đến hết đi”.
“Trò chuyện về cuộc đời”.