Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, sau đó nhanh chóng lấy yêu đan của nó ra ngoài.
Ầm!
Khi yêu đan rời khỏi cơ thể đối phương, ánh sáng bạc chói mắt chiếu sáng cả cái hố đầy sương máu này. Viên yêu đan màu bạc kia sáng rực rỡ và lộng lẫy, rất khác so với những viên yêu đan mà Lâm Nhất từng thấy trước đây.
Nó không giống yêu đan mà giống bảo vật thiên địa hơn, không nhiễm bụi trần, không có một chút tạp chất.
“Cái này...”
Đây là lần đầu tiên Lâm Nhất nhìn thấy một viên yêu đan thuần khiết như thế nên rất kinh ngạc.
Lâm Nhất chợt nghĩ tới điều gì đó, thầm nghĩ, Ngân Điện Ma Điêu được coi là bá chủ tuyệt đối của khu vực này, nhưng nó ăn mồi có điều độ, nửa tháng một lần, thậm chí là mấy tháng một lần.
Nếu như vậy thì nó dành hầu hết thời gian để cô đọng yêu đan. Mặc dù những con yêu thú khác cũng có linh trí, nhưng đa số đều khá dã man, không có trí tuệ như nó.
Với viên yêu đan như bảo vật này, nếu cho nó đủ thời gian, có lẽ sớm muộn gì con Ngân Điện Ma Điêu này cũng trở thành yêu thú cảnh giới Thiên Phách.
Xem như hôm nay hắn đã bóp chết một con yêu thú Thiên Phách trong tương lai, nghĩ lại mà vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
“Đến lúc luyện hoá rồi”.
Nhìn ngựa Huyết Long đang cắn nuốt xác của Ngân Điện Ma Điêu, Lâm Nhất mỉm cười, bay lên không trung.
Quần Long thịnh yến còn khoảng nửa năm nữa, đối với võ giả thì đây là một khoảng thời gian rất ngắn, thời gian còn lại của Lâm Nhất không nhiều, khá là gấp gáp.
Đặc biệt là khi nghĩ tới khả năng nào đó, nếu lầu Huyết Vũ thật sự bị cao thủ sau lưng Tô Hàm Nguyệt tiêu diệt, vậy thì có lẽ bối cảnh của nàng ta mạnh đến mức không thể tưởng tượng.
Đế Huyền Cung... Ít nhất thì trong cổ vực Nam Hoa không có thế lực này.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!