Trường kích xé gió lao đến, hóa thành một con rồng băng giương nanh múa vuốt, bông tuyết rơi lả tả, khí lạnh vô cùng vô tận xâm nhập bốn phương tám hướng.
Cùng lúc đó, một gã yêu nghiệt Kim bảng cũng ra tay. Đôi tay khép trước ngực hắn ta đột nhiên nổ tung, ánh vàng chói lọi, trong vòng tay đột ngột xuất hiện một vầng thái dương rực rỡ. Vầng thái dương kia tựa như núi cao, vô cùng hùng vĩ, lại nặng kinh người, nhưng cứ thế bị hắn giơ lên cao.
Oanh!
Khoảnh khắc vầng thái dương bị giơ lên, vòm trời rung chuyển, đám người vây xem đang đứng ở tường thành phía xa đều bị chấn cho hộc máu.
Ánh sáng tỏa ra từ lòng bàn tay Lâm Nhất, một vầng trăng tròn từ từ bay lên, kế đó nhanh chóng biến to ra, rồi phóng thẳng lên vòm trời.
Trăng tròn vành vạnh, hương hoa lan tỏa, năm tháng tươi đẹp chính là như thế.
Sau khi thi triển dị tượng Nguyệt Mãn Hoa Hương của Nguyệt Diệu Thần Quyền, Lâm Nhất nhẹ phất tay một cái đã có thể ngăn lại con rồng băng đang xé gió lao đến.
Kíttt!
Ánh trăng chiếu xuống, rồng băng lập tức vỡ ra, hiện ra nguyên hình của trường kích.
"Duy Ngã Độc Tôn!"
Hắn hóa thành Kim Ô, xoay người một cái trên không, đến khi xoay lại, cả người sáng chói tựa như mặt trời treo trên cao. Kế đó, hắn dùng Nhật Diệu Thần Quyền đánh mạnh ra, nghênh đón mặt trời tựa như núi của tên yêu nghiệt Kim bảng kia.
Bành!
Hai mặt trời va vào nhau, mái tóc dài của Lâm Nhất tung bay, hắn cứ thế chui tọt qua vầng mặt trời tựa như núi kia.
Thoạt nhìn thì rất quái dị, chính là Lâm Nhất dùng một quyền đánh thẳng vào mặt trời do yêu nghiệt Kim bảng thi triển, dùng uy danh khủng bố giết đến trước mặt hắn ta, quyền mang tựa như mặt trời của hắn đã nện thẳng vào ngực đối phương.
PHỐC thử!
Hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, cả người bị đánh bay lên, ngực suýt nữa đã bị Lâm Nhất chọc xuyên qua.
Ầm ầm!
Dư âm khủng bố vẫn còn tiếp tục lan ra ngoài, kiếm quang sáng chói, vài tên nhân tài kiệt xuất bị chấn nát ngay tại chỗ, máu tươi vẩy ra.
Trời đất một mảnh cô tịch, sắc mặt mọi người kịch biến, bọn họ đã bị phong thái của Lâm Nhất chấn nhiếp hoàn toàn.
Hắn quá mạnh, phong thái gần như vô địch, khiến người ta chỉ biết trợn mắt há hốc mồm. Bất kể là kiếm ý Thông Thiên bắn ra khắp toàn thân, hay là sự hoán đổi điêu luyện giữa Nhật Diệu Thần Quyền và Nguyệt Diệu Thần Quyền thì cũng đều đã đạt đếu tình trạng xuất thần nhập hóa, vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Một kích này khiến cho Triệu Thế Kỳ, yêu nghiệt Kim bảng vừa ra tay, cảm thấy toàn thân vô cùng đau đớn, hiển nhiên là đã bị trọng thương.
Lâm Nhất cũng không giữ lại thực lực, hắn không chỉ thi triển kiếm ý Thông Thiên, mà trong quyền mang còn vận dụng một ít ý cảnh của võ học Thánh Linh, vượt xa Tạo Hóa.
Hắn không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, đồng thời cũng muốn bày ra phong thái vô địch của bản thân, đẩy khí thế của mình lên đến đỉnh cao trước khi giao đấu với Tam đại Giới Tử.
Tam đại Giới Tử muốn hắn quỳ mà bò vào quảng trường Phong Lăng à?
Mơ tưởng!
Hôm nay, bất kể là kẻ nào dám cản trước mặt hắn, toàn bộ đều phải chết!
Mọi người cảm thấy hãi hùng khiếp vía, Lâm Nhất mạnh đến mức khiến bọn họ gần như sụp đổ, có cảm giác tuyệt vọng vì không cách nào đấu được.
“Con sâu cái kiến hạ giới, chớ có liều lĩnh!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!