Phụt!
Chỉ thấy những người khác vừa bay lên không đã bị một uy áp vô hình đập. xuống, có nhiều người còn hộc máu.
Mọi người ngẩng đầu lên, trong mắt toát ra vẻ hoảng sợ.
Mười phương giới tử lẳng lặng đứng trên không, họ kiêu ngạo trắng trợn tỏa ra uy áp khủng bố.
Ầm,ầm!
Kẻ nào cũng tỏa ra khí thế và uy áp khủng bố ganh đua nhau, không ai nhường ai. Cả người tỏa ra ánh sáng kinh người, khiến ánh mắt mọi người đau đớn trước vầng hào quang của họ.
Bọn họ quá mạnh, trực tiếp đàn áp các anh tài kiệt xuất bay lên không xuống.
So với giới tử thì khí thế của họ cực kỳ yếu ớt, hoàn toàn không có khả năng cạnh tranh lại. Đây là một sự âm thầm cảnh cáo, các giới tử công khai chính mình và cạnh tranh lẫn nhau, không cho bất cứ anh tài nào một cơ hội đến gần Thánh Tuyền Linh Trì.
Hiện trường ồn ào nhốn nháo ban nãy lập tức im lặng, mọi ánh mắt đều đổ đồn lên người các giới tử.
"Bá đạo thật".
Trong mắt Tần Lâm toát ra vẻ tức giận, đặc biệt là khi nhìn thấy vẻ vênh váo kênh kiệu của giới tử Thần U thì không khỏi lộ ra vẻ khinh bỉ.
"Nói nhỏ thôi, đừng nói lung tung".
La Chấn liếc hắn ta một cái, lạnh lùng nói.
Tân Lâm bĩu môi, không phục cãi lại: "Ta cũng không có nói sai, nếu Lâm Nhất có mặt ở đây thì đâu tới lượt hắn ta vênh váo. Rõ ràng tên của Lâm Nhất vẫn còn trên bảng Thông Thiên, mà đi đâu cũng nói hắn đã chết, làm như Lâm Nhất thua trên tay hắn ta thật vậy!"
Tần Lâm bộc trực, nóng tính, có cái gì nói cái đó.
Trong lòng hắn ta khó chịu không thôi, cực kỳ không phục!
Giới tử chó má gì chứ, một đám kiêu căng ngạo mạn, coi họ như cỏ rác. Lúc. ở trên cao nguyên Hoàng Sa đã gây hấn với họ, rõ ràng mình chưa làm gì sai mà đám người hầu đã vênh mặt lên không cho họ rời đi.
Nếu mạnh thật thì không nói làm gì, không phục cũng phải phục.
Nhưng đám người đó đều lần lượt bị Lâm Nhất đánh bại, dù tam đại giới tử bày ra sát trận ở thành Phong Lăng, dùng thủ đoạn hèn hạ, lấy một người con gái
để uy hiếp hắn.
Song kết quả vẫn bị Lâm Nhất quậy tung trời, thứ như giới tử cũng chỉ là loại thùng rỗng kêu to mà thôi.
Mạnh như Thần U cũng bị Lâm Nhất tát bay trước mặt mọi người, loại người như vậy thì sao Tân Lâm phục được.
La Chấn im lặng không nói gì. Trong Kim bảng trên bảo kính Thông Thiên, ngoài mười phương giới tử ra thì
cái tên của Lâm Nhất trông cực kỳ bắt mắt. Tên của hắn vẫn còn, chứng tỏ Lâm Nhất chưa chết, nhưng ai cũng biết hắn không thể đến được.
Cổng vào Thương Long Cấm Giới đã đóng, dù Lâm Nhất may mắn thoát ra khỏi vùng cấm được thì cả đời cũng sẽ bị nhốt trong đó mà thôi.
Hắn ta và đám Tân Lâm thậm chí còn kiểm tra vài vòng xung quanh quảng trường Thần Điện, định tìm cách mở cổng ra lần nữa, cuối cùng đều công cốc.
"Đám người kia cực kỳ nhỏ nhen và thù dai, sau khi trận chiến cuối cùng bắt đầu, chúng ta trực tiếp bỏ quyền đi".
La Chấn cau mày, nhỏ giọng nói. "Ta chỉ nói miệng vậy thôi, sẽ không quậy đâu”.
Tân Lâm thở dài, trong mắt lộ ra vẻ mất mát, dù cho có không phục cỡ nào cũng chỉ có thể nhịn.
Thực lực của đám giới tử quá mạnh, đừng nói Thần U, dù là Huyền Long hay Thiên Càn thì ai cũng có thể đè bẹp họ một cách dễ dàng.
Tong!l
Mặt hồ nổi lên gợn sóng, mười phương giới tử lần lượt hạ xuống Thánh Tuyền Linh Trì. Họ ngồi ở vị trí trung tâm, chiếm lấy chỗ tốt nhất trong hồ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!