Viu! Viu! Viu!
Trên mặt hồ nhoang nhoáng bóng người, các đệ tử thân truyền của Phù Vân Kiếm tông đều tự tìm chỗ cho mình ngồi khoanh chân trên mặt nước.
Lâm Nhất không vội, hắn nhìn thẳng vào núi Tinh Lăng ở giữa hồ, lúc thì nhìn bầu trời lát lại nhìn núi Tinh Linh.
Hắn đang quan sát xem rốt cuộc mối quan hệ giữa tứ đại tinh tượng và núi Tỉnh Linh là như thế nào.
Trên thực tế, những đệ tử thực sự tài giỏi và sáng suốt cũng không vội vàng.
Giống như Diệp Tử Lăng hay Giang Ly Trần, núi Tinh Linh sẽ tồn tại rất lâu. Tuy nhiên, đến cùng có thể nuốt chửng bao nhiêu tinh nguyên trong khoảng thời gian này lại phụ thuộc vào thể lực và công pháp tu luyện cũng như ngộ tính của mỗi người.
Nói cách khác, việc sớm hay muộn một chút không có quan hệ lớn lắm.
Một lát sau, ánh mắt Lâm Nhất lóe lên, trong lòng mơ hồ có đáp án. Núi Tinh Linh giống như một nam châm, bản thân nó tự hút tứ đại tinh tượng ở bên ngoài
bầu trời rồi để vô số tinh nguyên rơi xuống như pháo hoa.
Nói chính xác hơn là nên gọi những tinh nguyên này là tinh linh, chúng được. ngưng đọng thành thực chất, thuần khiết tột cùng.
Nó mạnh hơn gấp nhiều lần so với chính Tinh Quân, khí tinh nguyên được hấp thụ từ sao trời.
Mục đích cuối cùng của việc tu luyện ở đây là hòa mình với núi Tinh Linh, để các vì sao chủ động rơi lên người mình.
Thay vì một lòng chỉ muốn mạnh mẽ nuốt chúng, đây là phương pháp thấp hèn nên chẳng thu được bao nhiêu lợi ích.
"Hóa ra là vậy."
Trong lòng Lâm Nhất hiểu ra, âm thầm gật đầu.
Đạo lý này không quá khó hiểu. Trong lòng những đệ tử thân truyền khác có tư chất xuất sắc đều có nhận thức tương tự sau khi quan sát núi Tinh Linh.
Có lẽ mọi người đều hiểu đạo lý này, nhưng đến cùng ai có thể làm được và đến mức độ nào.
Vậy thì tùy vào bản lĩnh của mỗi người thôi!
Giang Ly Trần hờ hững liếc nhìn Lâm Nhất rồi len lén nhếch miệng mỉm cười. Hắn ta biết khá rõ về núi Tinh Linh.
Chính hắn ta đã thuyết phục chưởng môn mở núi Tinh Linh nên chuẩn bị rất kỹ lưỡng.
Lát nữa sẽ khiến người không có chỗ chôn thây!
Giang Ly Trần thầm nhủ mấy câu trong lòng, vừa rồi Lâm Nhất gần như đã cướp hết ánh hào quang của hắn ta, là đại sư huynh nên hắn ta rất không vui.
Lâm Nhất cũng thu lại ánh mắt nhìn núi Tinh Linh, trùng hợp bắt gặp cái nhìn của Diệp Tử Lăng. Dạo này quan hệ giữa hai người họ hơi tệ, nhưng cả hai vẫn khâm phục lẫn
nhau, sâu trong thâm tâm không hề có khúc mắc nên ai nấy đều gật đầu.
"Núi Tỉnh Linh thật sự thần kỳ, giờ mới phá mở bốn tầng trời, nếu toàn bộ ba mươi tầng đều bị phá vỡ..."
Mặt mày Lâm Nhất ngưng trọng, cơ duyên bậc này tốt hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.
Thực sự rất thích hợp để công phá Thất Hoa Tụ Đỉnh, còn đáng tin cậy hơn nhiều so với Cửu Diệp Thánh Quả.
Bắt đầu đi!
Lâm Nhất ngồi xếp bằng và vận chuyển Tử Diên Kiếm quyết đỉnh phong viên mãn. Một bông hoa Tử Diên màu bạc nở rộ trên mặt hồ nơi hắn ngồi.
Bùm! Ánh sáng bạc rực rỡ và chói lóa.
Ánh sáng đó thậm chí còn sáng hơn cả những tinh linh rải rác trong hư không, trông có vẻ phi thường hơn.
Cùng với việc thi triển Tử Diên Kiếm quyết, vô số ánh sáng của tinh linh bị ánh sáng bạc bao bọc và nuốt chửng.
Âm ầm ầm!
Tinh linh tràn vào trong cơ thể Lâm Nhất, lập tức cuồn cuộn dâng trào như dòng sông, dao động không ngừng khắp người hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!