Chúng ta chúc mừng Lâm Nhất sư huynh, thành công đột phá Thất hoa tụ đỉnh!
Mấy vạn người đồng loạt quỳ một gối, chắp tay hành lễ rồi đồng thanh chúc mừng. Tiếng sau cao hơn tiếng trước, sau đó hội tụ lại, hóa thành những đợt sóng vang vọng không dứt, tiếng hô vang như sấm.
Lâm Nhất quay đầu lại nhìn thì giật mình trước cảnh tượng trước mặt, mấy vạn người bên bờ hồ trông đông nghìn nghịt, bọn họ đồng thời quỳ một gối xuống, hai tay ôm quyền.
Làn sóng âm thanh như thủy triều bao trùm Lâm Nhất, vờn quanh hắn, làm hắn thụ sủng nhược kinh, nét mặt lộ ra vẻ kích động.
Cảnh tượng này khiến hắn nhớ đến thời gian ở Lăng Tiêu Kiếm Các.
Cũng là một đám đệ tử mộc mạc giản dị, cũng là một nhóm sư huynh sư đệ, đã bảo vệ danh tiếng của Kiếm Các ở đế quốc Đại Tần chỉ bằng đôi tay của họ.
Suy cho cùng, Lâm Nhất vẫn mang tâm hồn thiếu niên, phải nửa năm nữa hắn mới bước sang tuổi hai mươi, tình này cảnh này, khiến hắn nhiệt huyết sôi trào, hăng hái muôn phần.
Hắn lập tức chắp tay trả lễ, rồi nói to: "Đệ tử chân truyền phòng chữ Thiên, Lâm Nhất, đa tạ các vị chúc mừng, sau này Phù Vân kiếm tông có gặp nạn, chỉ cần một câu thôi, Lâm Nhất ta dù có phải xông vào nước sôi lửa bỏng, cũng không chối từ!"
"Đại sư tỷ Phù Vân kiếm tông, Diệp Tử Lăng chúc mừng Lâm Nhất sư đệ."
Diệp Tử Lăng đứng trong đám đông, vầng trán anh khí bức người, nàng ta khẽ cúi người, chắp tay chúc mừng.
"Đa tạ sư tỷ." Lâm Nhất mỉm cười rồi trả lễ. "Ha ha ha ha!"
Đúng lúc này, có tiếng cười sang sảng mà vui sướng vang lên, chưởng môn Phù Vân nói to: "Đúng là ta không nhìn nhầm người, Lâm Nhất, ngươi đúng là thiên tài kiếm đạo ngàn năm có một!"
Tất nhiên, trong lòng ông ta còn câu nữa chưa nói, sư tôn quả nhiên cũng không nhìn nhầm người, đệ tử mà lão nhân gia ngài ấy muốn nhận, đúng là giỏi thật.
Lâm Nhất vội vàng quay người lại, nghiêm trang nói: 'Nếu không có sự bồi dưỡng của chương môn đại nhân, thì hôm nay đệ tử tuyệt đối không thể thành công đột phá Thất hoa tụ đỉnh."
Lời này không phải lời khách sáo.
Về sau Thương Long Thánh Thiên ngưng tụ thành công, Huyết Diệm Long Văn Kim chiếm nguyên nhân chính, nhưng sáu tầng đầu thì phải dựa vào Chân long thánh dịch mà đối phương ban cho.
Hôm nay nếu không có núi Tinh Linh, mà chỉ dựa vào mỗi mình Lâm Nhất, muốn chống lại kiếp số của Thất hoa tụ đỉnh sẽ khá là khó khăn.
Chưởng môn Phù Vân cười nhẹ, rồi vuốt cằm nói: "Không liên quan tới ta, ta chỉ cho ngươi ít ngoại lực mà thôi, cái ngoại lực này rất nhiều người có thể cho ngươi. Ngươi thành công, chung quy vẫn là dựa vào bản thân ngươi."
Lâm Nhất cũng cười một cái, hắn vốn không phải kiểu người già mồm cãi láo, nên hắn không khách sáo tiếp nữa.
Ân tình ghi nhớ trong tim là được rồi, sau này đối phương cần giúp đỡ, đương nhiên hắn sẽ dốc toàn lực.
Hai người nói chuyện thêm một lát, có thể thấy chương môn Phù Vân khá phấn khởi, khuôn mặt già nua cứ tươi cười mãi.
Trong lúc trò chuyện, ông ấy dặn Lâm Nhất đừng vội tấn thăng Tinh Quân, trước tiên cứ làm quen để hiểu sự huyền bí của Thất hoa tụ đỉnh đã.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!