Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Một lát sau, tiếng đàn như hoa tuyết nở rộ, bay lượn trên đỉnh mây trôi. Tiếng đàn nhẹ và nhanh, hoa tuyết không ngừng nở rộ trên đầu ngón tay, hắn gảy những phiền muộn sắp chia ly, gảy về trận tuyết lớn ở Đế Đô, gảy về nụ cười lúc quay đầu của hồng nhan bên bờ sông, hắn ... không đàn tiếp được nữa.

Tiếng đàn đột ngột dừng lại, hoa tuyết ứng thanh mà vỡ ra, thiên hạ rốt cuộc không có bữa tiệc nào mà không tàn.

Khi Lâm Nhất quay lại Đinh Phong Cư, sắc trời đã ảm đạm dần, đại đế đang ngồi trên bàn trêu chọc Tiểu Tặc Miêu.

Bàn tay nhỏ của nàng ta đặt lên vuốt mèo của Tiểu Tặc Miêu, Tiểu Tặc Miêu lập tức dùng vuot meo khac đat len tren. Sau đo Tieu Bang Phượng cuời khuc khích, lại dùng một bàn tay khác đặt lên, Tiểu Tặc Miêu liền rút móng vuốt ở dưới cùng ra, đặt lại lên lòng bàn tay Tiểu Băng Phương.

Lòng vòng như vậy, Tiểu Tặc Miêu cúi đầu, vô cùng khó hiểu nhưng lại không thể dừng lại, đại đế bật cười không dứt.

Khóe miệng Lâm Nhất co giật, xong rồi, Tiểu Hồng thực sự coi mình là mèo thật rồi.

Đồ ngốc này hoàn toan đa quên đi bản thân, quên đi những tháng ngay huy hoàng trước đây khi cấu kết với ngựa mẹ, cũng quên luôn khoảnh khắc uy phong khi còn là ngựa Huyết Long.

“Hừ, cuối cùng cũng quay lại rồi, tên này, chẳng phải ngươi đi lấy thần văn chí tôn sao? Sao bây giờ mới quay lại ... " Tiểu Băng Phượng nhìn Lâm Nhất, tùy ý liếc mắt, sau đó ôm Tiểu Tặc Miêu vô cùng không vui nói.

Lâm Nhất lúng túng cười, chuyện này hắn suýt chút nữa quên mất, cười đáp: "Ta đã nói với chưởng môn Phù Vân rồi, sau đảo Khô Huyền ta sẽ lấy thần văn chí tôn đi, ông ta đã đồng ý rồi."

Tiểu Băng Phượng cười tủm tỉm nói: “Lão già này quả thực rất khách khí, mặc dù tính tình rất thối, nhưng lại không hề tham lam cơ duyên của ngươi. Không hổ là kì tài kiếm đạo cho dù ở thượng cổ cũng cực kỳ hiếm thấy, hừ, so với kỳ tài kiếm đạo nào đó thì mạnh hơn nhiều."

Lâm Nhất nằm không cũng trúng đạn, cực kỳ vô tội nói: "Ta cũng không tham lam cái gì của ngươi mà, Lấy tiêu ngự kiếm, Bách Điểu Triều Phượng đều là ngươi chủ động dạy cho ta mà."

“Hừ, ngươi bớt đi."

Tiểu Băng Phương trợn mắt nói: "Đừng tưởng rằng ta không biết, ngươi thèm muốn sắc đẹp của ta, còn vọng tưởng dùng lời ngon ý đẹp để lừa gạt nước mắt của ta, không chỉ muốn sắc mà còn muốn tâm. Ta đã nhìn thấu âm mưu quỷ kế của ngươi từ lâu rồi, vì vậy ngươi đừng hòng được như ý."

Nếu không biết cái miệng này của ngươi, lời nói ra khiến người ta hoa mắt, thì ta cũng suýt chút nữa tin rồi.

Lâm Nhất bất lực, cười khẩy nói: "Vậy ngươi thật là giỏi."

"Hừ, ta tất nhiên lợi hại rồi, còn cần ngươi nói sao." Khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết của Tiểu Băng Phương lộ ra nụ cười, vô cùng đắc ý nói.

Nha đầu này, bị nhốt một trăm nghìn năm thực sự bị nhốt đến ngốc luôn rồi.

Tâm trạng hiện giờ của Lâm Nhất rất phức tạp, không có tâm trạng giáo huấn nàng ta, kể lại chuyện của đảo Khô Huyền với nàng ta một phen, chủ yếu là nhưng tin tức có được từ Diệp Tử Lăng.

“Cái này thì có gì lợi hại, thời kỳ thượng cổ, ai cũng có thể khắc thánh văn lên Thần Đan được." Tiểu Băng Phượng khinh thường nói.

"Nhưng bây giờ đã không còn là thượng cổ nữa rồi, thịnh thế hoàng kim đã sụp đổ từ lâu rồi."

Lâm Nhất đánh gãy suy nghĩ chủ quan của đối phương, dội một chậu nước lạnh.

Cho dù không khắc thánh văn lên Thần Đan, thì Lâm Nhất cũng không nắm chắc được phần thắng với những yêu nghiệt đứng đầu tinh quân bảng.

Đông Hoang quá lớn, ai biết những nhân vật hàng đầu này, rốt cuộc có bao nhiêu chiêu bài.

“Vậy cũng không sao, đợi ngươi ngưng tụ ra được Phục Thiên Tinh Tượng mà Tử Diên Kiếm Thánh để lại, ngươi vẫn có thể nghiền ép được những tên này, ặc ... ngưng tụ thánh văn, cũng khá là rắc rối." Tiểu Băng Phương khoác lác một nửa rồi nhỏ giọng nói.

Rồng cuộn biển cả, phượng hoàng đậu trên ngô đồng.

Nhật nguyệt cùng sáng, một kiếm treo cao.

Tinh Tượng tự nhiên mạnh mẽ như vậy, không cần tu luyện Lâm Nhất vẫn có thể nhìn ra được một chut. Nhung van đề la nam triệu viên đan Tinh Thần, hiện giờ đến ngay cả số lẻ hắn cũng không có.

Bây giờ xem ra, đao Khô Huyền thực sự là đầm rồng hang hổ, cửu tử nhất sinh.

Nghĩ đến việc chỉ riêng Kiếm Tông đã có quy mô lớn như vậy, lại nghĩ đến những tông môn siêu cấp của hai đạo chính ma khác, da đầu lại tê dại, không dám nghĩ tiếp.

Lâm Nhất tâm sự nặng nề, nhất thời không muốn nói chuyện, thật giống như tất cả mọi chuyện đều có liên quan tới đảo Khô Huyền vậy.

Ngay cả Lạc Hoa, cũng sẽ rời khỏi Phù Vân Kiếm Tông sau đảo Khô Huyền.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận