Có điều, quá trình luyện hóa chậm hơn suy đoán của Lâm Nhất rất nhiều, đã nửa canh giờ trôi qua rồi mà chỉ mới cô động được một chút thôi.
Âm!
Khoảnh khắc một chút long nguyên kia chảy vào cơ thể, long nguyên lập tức hóa thành dòng nước cuồn cuộn, lan tràn khắp người Lâm Nhất với tốc độ cực kì nhanh chóng.
Rắc
Thân thể Lam Nhất trao ra mot lớp sương mau. Chỉ với một chut long nguyên thôi mà cũng có thể gây ra ảnh hưởng lớn như thế.
Lâm Nhất thở hắt ra một hơi, vội vàng vận chuyển Ấn Thương Long chỗ ngực, thánh văn huyết diễm trong Ấn Thương Long lập tức bùng cháy.
Long văn trồi lên mặt da. Làn da vốn dĩ nóng cháy sắp rách nát dường như trở nên săn chắc hơn khi có long văn.
Sương máu tan ra, luồng lực lượng quay cuồng trở nên êm dịu hơn một chút.
Lâm Nhất không nhẹ nhàng hơn được bao nhiêu. Hắn bắt đầu rót long nguyên vào giữa sông tinh nguyên trong tử phủ.
Long nguyên cuồn cuộn trút xuống, dòng sông trong tử phủ liên tục mở rộng, tựa như một dòng suối nhỏ biến thành một con sông khổng lồ, điên cuồng cn nuốt lực lượng long nguyên.
Tí tách!
Theo quá trình luyện hóa, tạp chất trong tinh nguyên được thải ra ngoài qua các lỗ chân lông trên cơ thể Lâm Nhất, tạo thành sương mù sắc màu sặc sỡ, nhìn rất là xinh đẹp, thực tế thì lại chứa đầy tạp chất và độc tố.
Lúc Lâm Nhất đang tập trung luyện hóa đan Long Nguyên, đám người Mộc Thanh Thanh cũng đã về tới Phù Vân Kiếm Tông.
“Mộc sư tỷ, có phải là chúng ta đã quá khách sáo với Phù Vân Kiếm Tông rồi không?”
Cho khi mọi nguoi đều ngồi xuong rồi, Chuơng Dien từng bị Lam Nhat va mặt vài lần mới nói bằng giọng điệu oán giận.
Tần Thiên ngồi bên cạnh không nói lời nào.
Khuôn mặt bị Lâm Nhất đánh sưng khá là dễ thấy, đến tận bây giờ vẫn còn chưa tiêu sưng.
Chương Diên vừa dứt lời, vài tên đệ tử Kiếm Tông khác đều nhìn về phía Mộc Thanh Thanh, người nào cũng rất là khó chịu.
Bọn họ nghe nói Thánh Kiếm Phong có cơ duyên lâu rồi. Cho dù không có cơ duyên đi nữa, chỉ cần được xông qua Phù Vân thập tam quan thôi cũng xem như là có nhiều thu hoạch rồi.
Bọn họ vốn cho rằng ở sau khi đến đây, đám đệ tử bổn tông bọn họ muốn đi đâu thì đi.
Có điều, hôm nay bọn họ cực kì mất mặt, rõ ràng là không thể nhịn cho qua được.
Trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt sắc của Mộc Thanh Thanh hiện lên ý cười. Nàng ta nhẹ giọng nói: “Phù Vân Kiếm Tông khác với các phân tông khác. Chưởng giáo không muốn gặp chúng ta, chúng ta cũng đừng đi làm phiền người ta. Năm xưa hắn chính là ... "
Nói đến đây, Mộc Thanh Thanh đột nhiên im bặt, không nói tiếp nữa.
"Có gì đặc biệt hơn người chứ? Ghê gớm kiểu gì mà ngay cả Thương Huyền phủ cũng không ra được?" Chương Diên nói bằng giọng điệu khinh thường.
“Vậy hả?"
Mộc Thanh Thanh chế giễu: “Hôm nay ta đi cùng Diệp Tử Lăng, là huyết mạch dòng chính thế gia Thánh Cổ.”
Thế gia thánh cổ!
Các đệ tử Kiếm Tông khác lập tức thay đổi sắc mặt. Bọn họ nghe rõ ràng là thế gia Thánh Cổ chứ không phải là thế gia Thánh Giả.
Hai cách gọi chỉ khác nhau một chữ, nhưng mà nội tình bên trong lại khác nhau như trời với đất.
Gia tộc có Thánh Giả được gọi là thế gia Thánh Giả. Còn thế gia Thánh Cổ lại là thế gia Thánh Giả tồn tại từ thời đại đen tối loạn lạc khi xưa đến tận bây giờ. Mỗi một thế gia Thánh Cổ đều là quái vật khổng lồ, có thể so sánh được với siêu cấp tông phái, thế gia Thánh Cổ cực kì khủng bố nào đó thậm chí có thể so sánh được với thánh địa.
Nhìn chung toàn bộ Đông Hoang, số lượng thế gia Thánh Cổ chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nếu tính ở Hoang Cổ vực thì còn ít hơn nữa.
Có điều, thế gia Thánh Cổ lúc nào cũng kín tiếng, rất ít khi xen vào ân oán siêu cấp tông môn, với lại mối quan hệ hiện giờ giữa thế gia Thánh Cổ và Thần Long đế quốc cũng rất là phức tạp.
Quá trình quật khởi của Thần Long đế quốc chính là quá trình hủy diệt của thế gia Thánh Cổ. Thế gia Thánh Cổ có thể tồn tại trong lúc đế quốc quật khởi đều là thế gia có nội tình lớn mạnh đến mức không ai có thể tưởng tượng được.
"Nàng ta là người của thế gia Thánh Cổ hả? Thảo nào vừa nhìn là cảm thấy cực kì ấn tượng rồi." Tần Thiên vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng.
Mộc Thanh Thanh nhìn qua hắn ta, thấy gương mặt sưng đỏ rõ ràng kia thì nhíu mày, lạnh lùng nói: "Vết thương trên mặt sư đệ chỉ là vết thương ngoài da, đáng lẽ với thực lực của đệ, thương thế đã lành lâu lắm rồi."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!