Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Bóng người màu trắng đó tất nhiên là Lạc Hoa, trên phù vân, nàng ngượng ngùng đến muộn.

"Xin lỗi, đảo Khô Huyền chỉ cho phép Tinh Quân được vào bên trong, ta tới trễ rồi." Lạc Hoa nhìn mấy người họ, nhẹ giọng nói.

Lòng Lâm Nhất khẽ động, thực ra hắn đã có suy đoán từ lâu, rằng tu vi của Lạc Hoa có lẽ đã thăng cấp lên cảnh giới Thần Đan rồi.

Nghĩ lại thì thực sự có một loại bí thuật nào đó, có thể phong cấm hoàn toàn tu vi xuống dưới Thần Đan, che mắt tất cả khiến cho cả cấm chế mà Khô Huyền Đại Thánh để lại cũng không thể nhìn thấu được.

Nhưng cái giá phải trả, cũng cực kỳ lớn.

Cái giá này có liên quan tới tu vi, Tiểu Thần Đan tôn giả còn đỡ, nhưng Đại Thần Đan tôn giả thì cực kỳ khó nói, còn về Thiên Thần Đan tôn giả ... cái giả phải trả có khi còn là cả tính mạng.

"Không sao."

Diệp Tử Lăng nhìn qua Lạc Hoa, vẻ mặt không buồn không vui, không lộ quá nhiều cảm xúc ra ngoài.

Mấy người họ leo lên chim Tinh Huyền, ai nấy đều ngẩng đầu lên nhìn, khe hở trên bầu trời đã từ từ khép lại. Hoàn toàn không nhìn thấy được tung tích của đại đội Kiếm Tông đâu nữa, ngay cả Mộc Thanh Thanh đi vào cuối cùng lúc này ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy.

Chỉ chậm trễ chốc lát như vậy, mà đã không thể đuổi kịp đại đội Kiếm Tông nữa rồi.

"Đám người này chạy nhanh that đay, an chực uống chực ở Phù Vân Kiếm Tông nhiều ngày như vậy, mà đợi thêm một chút cũng không chịu." Giang Ly Trần khẽ cau mày, cực kỳ bất mãn.

Đúng là một lũ ăn cháo đá bát, may mà không để cho bọn chúng lên Thánh Kiếm Phong.

Đoán chừng sau khi lên rồi, cũng sẽ không có bất kỳ lòng cảm kích gì, chỉ cảm thấy đó là một chuyện hiển nhiên.

"Không đi cùng bọn họ cũng tốt, Chương Diên gì đó cũng không phải là tên lắm lời bình thường. Còn có Tần Thiên, chuyên làm bộ làm tịch, nói chuyện với người khác cũng chẳng buồn nhìn thẳng, tính tình của Nhất sư huynh thực sự rất tốt." Phùng Chương và Lưu Thanh Nghiêm cũng bất mãn, đám đệ tử chính tông này, ở trước mặt người phân tông thực sự quá ngạo mạo, rất khó khiến cho người ta vui vẻ.

Chim Tinh Huyền bay lên cao, may nguoi họ tren lung chim thỉnh thoảng tán gẫu đôi ba câu.

"Huynh chịu thiệt thòi rồi sao?"

Lạc Hoa nhỏ giọng hỏi.

Lâm Nhất thản nhiên đáp: "Chẳng qua là bị người ta xem là con ruồi mà thôi."

Giang Ly Trần nghe vậy, lập tức không nhịn được, trầm ngâm nói: "Mặt của tên khốn đó bị đánh cho sưng phu len rồi, ma con ở đay gia bộ lạnh lung thanh cao, bày ra cái mặt đó, giống như sư đệ cả đời này cũng không thể đuổi kịp hắn ta vậy, sư đệ không thèm để ý đến hắn ta, hắn ta lại đột nhiên buông một câu, chẳng qua chỉ là con ruồi mà thôi, ta thấy hắn ta mới là ruồi."

Lâm Nhất mỉm cười, tự giễu nói: "Có lẽ, hắn ta thực sự cho rằng cả đời này ta sẽ không bao giờ đuổi kịp được hắn ta."

"Sư đệ có thể giết từ hạ giới giết lên, chỉ nửa năm ngắn ngủi đã có được thực lực như vay, đám nguoi đo can bản khong biet tiềm lực thực sự của đệ đáng sợ như thế nào!”

Giang Ly Trần hiện giờ rất tín phục Lâm Nhất, sớm đã từ bỏ định kiến ban đầu, sâu trong lòng gã vô cùng cảm thấy không đáng thay cho Lâm Nhất khi hắn bị người của Kiếm Tông xem thường.

Âm!

Trong lúc bọn họ đang tán gẫu, chim Tinh Huyền liên tục phá mở màn chắn của bầu trời, phá đến không gian tầng trời thứ ba.

Trong khoảng không gian này, tốc độ của chim Tinh Huyền chợt gia tăng gấp bội, nếu không phải do trên người chim Tinh Huyền có quang mang nhàn nhạt bao bọc mấy người họ lại. Thì với cảnh giới của bọn họ, hoàn toàn không thể chịu nổi được tốc độ này, cũng không thể tồn tại trong không gian tầng trời thứ ba trong thời gian quá dài,

Tiếp theo cả đoạn đường yên ắng, gió yên biển lặng.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận