Giang Ly Trần đứng dậy, đang lúc tò mò, chợt cảm nhận được một luồng sát khí đáng sợ.
Cuối tầm nhìn, một đám người mang theo sát khí lao nhanh đến đây, tốc độ cực kì nhanh, tiếng xé gió cực kì đáng sợ.
Bọn họ rất vênh váo, không hề che giấu hơi thở trên người mình.
Ngoài ra còn có một đám đông nghìn nghịt đi theo bọn họ ở phía xa xa.
Giang Ly Trần nhíu mày. Phùng Chương và Lưu Thanh Nghiêm đều thay đổi sắc mặt. Ba người vội vàng đi lên.
"Bọn họ định làm gì vậy?"
“Không biết nữa, đi lên xem thử đi."
Giang Ly Trần lắc đầu, mặt mày nặng nề đi lên với hai người kia.
Chỉ trong vài hơi thở, đám người Lam Không đã lao đến gần. Sát khí bùng nổ trên người bọn họ. Cả đám nhìn lướt một vòng rồi nhìn thẳng về phía ba người Giang Ly Trần.
“Người của Phù Vân Kiếm Tông xong rồi ... "
“Thế nào nơi này cũng sẽ máu chảy thành sông cho xem, không một ai chạy nổi ... ”
"Tiếc cho hai cô nàng xinh đẹp kia ... "
Đám người nơi xa lắc đầu cảm thán.
Vèo!
Vài người bay xuống, sắc mặt lạnh lẽo, nhìn từ trên cao xuống.
"Các vị đến đây làm gì vậy?" Giang Ly Trần trầm giọng nói: "Ta là đại sư huynh Giang Ly Trần của Phù Vân Kiếm Tông.”
"Không có việc gì cả, chỉ là muốn cho mấy người các ngươi quỳ xuống đất xin tha, nợ máu trả bằng máu thôi."
Trong đám người Thanh Lôi Tông, một thanh niên mặc đồ đen cười lạnh lùng, nói với vẻ kiêu căng ngạo mạn.
“Bọn ta chẳng có ân oán gì với các vị mà nhỉ?"
Giang Ly Trần nhíu mày, giọng điệu ngạo mạn của đối phương khiến hắn rất khó chịu.
"Dám làm không dám nhận hả?"
Thanh niên đồ đen lạnh lùng nói: "Lâm Nhất giết đệ tử thân truyền, còn chém gãy thánh kiếm của Thanh Lôi Tông ta."
Giang Ly Trần hơi sửng sốt rồi lập tức bình tĩnh đáp: "Dám nhận."
Thái độ quyết đoán của hắn khiến cho đám đệ tử Thanh Lôi Tông giật nảy mình, nghẹn họng không biết nên nói tiếp thế nào.
Đám người đứng xem từ xa cũng rất là ngạc nhiên, kịch bản này có chút không đúng ... Đáng lẽ ra bọn họ nên trực tiếp cầu xin tha thứ, sao có thể nói nhận là nhận, lại còn không thèm đi hỏi nguyên do ra sao nữa.
“Để nữ lại, giết hết nam."
Lam Không cầm đầu đám người Thanh Lôi Tông, đứng ở trong đám người, vẻ mặt lạnh nhạt, cực kì kiêu căng.
"Ha ha, ta cũng đang định làm như vậy!" Thanh niên đồ đen cười dữ tợn, nói: "Hôm nay chúng ta phải làm cho Lâm Nhất biết hậu quả khi khiêu khích Thanh Lôi Tông là gì!”
Dứt lời, gã liền đánh ra một chưởng qua bên đây.
Âm ầm ầm!
Một chưởng cực kì mạnh mẽ, kéo theo tia sét mênh mông, ngọn lửa màu xanh bùng cháy giữa chưởng. Tia sét và ngọn lửa dung hợp với nhau, chỉ một chưởng đơn giản lại mang theo thanh thế lớn lao, giống như là biển kêu núi gọi, sóng to tận trời.
Giang Ly Trần bùng nổ tinh nguyên, giơ tay đánh trả một chưởng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!