Chọn con đường nào đây?
Mấy người đều đưa anh mắt nhìn về phía Phương Mộc Dương, Phỉ Thúy sơn trang có rất nhiều thành tựu trong đạo Phong Thủy, có thể tránh hung tìm cát.
Phương Mộc Dương với thần sắc bình thản thu chiếc quạt gấp lại rồi lấy ra một miếng ngọc bội.
Vèo!
Ngọc bội bay ra từ lòng bàn tay, biến đổi màu sắc trước mỗi thông đạo, ở con đường mà Lâm Nhất đã chọn, màu sắc trở nên vô cùng đáng sợ, đỏ tươi đến kinh người.
Phương Mộc Dương nhìn thấy vậy thì mỉm cười, đưa tay triệu hồi ngọc bội trở lại, nhẹ giọng cười nói: "Loại địa cung này đều được xây dựng dựa theo số lượng tinh thần, bất kể chọn con đường nào, cuối cùng cũng sẽ đến chính điện trung tâm. Chỉ là có con đường sẽ nguy hiểm hơn một chút mà thôi, chúng ta chọn con đường này."
Cuối cùng, gã ta mở miệng nói: "Người đó đã chọn một con đường chết, có lẽ chẳng cần chúng ta phải ra tay thì cũng khó mà còn cơ hội gặp lại hắn nữa."
Hạ Vân Chân nghe vậy bỗng giễu cợt nói: "Vậy thì cứ để hắn đi đi."
Dưới sự dẫn dắt của Hạ Vân Chân, bọn họ đã chọn một con đường "sống", nhưng chưa đi được bao xa, hai bên thông đạo bỗng nhiên bùng lên từng tia huyết quang chói lọi.
Chỉ thấy tiếng xé gió vang lên như tiếng gào thét của lệ quỷ vậy, từng bóng người với y phục mục nát lao nhanh về phía đám người bọn họ.
"Thi quỷ!"
Sắc mặt của Phương Mộc Dương khẽ biến, những người này khi còn sống hẳn là hộ vệ của địa cung, nay bị ma khí xâm nhiễm mà sống lại.
Loại thi quỷ này được phân chia theo cấp bậc, mắt trắng là cấp thấp nhất, nếu là mắt đỏ thì cực kỳ đáng sợ. Không chỉ thân thể bị ma khí cường hóa, chúng còn có thể thi triển đủ loại võ kỹ khi còn sống, thậm chí một số thi quỷ cường đại còn có thể thi triển được cả võ học Thánh Linh.
Nghe nói thậm chí những thi quỷ có đồng tử màu bạc còn có thể triệu hồi tinh tượng võ đạo, và còn có thể sở hữu linh trí.
“Giết!”
Mấy người đều rất quyết đoán, không hề có chút do dự nào, dẫn dắt đệ tử của ba đại tông môn siêu cấp lao thẳng về phía bọn thi quỷ.
Động tác của thi quỷ trông có vẻ cứng nhắc, nhưng thực tế lại nhanh đến khó tin, thân thể của bọn chúng dưới sự xâm nhiễm của ma khí trở nên cứng rắn như kim loại, còn đáng sợ hơn cả khi còn sống. Từ trên xuống dưới đều không có bất kỳ điểm yếu hay tử huyệt nào, ngoài việc trực tiếp hủy diệt, rất khó có thể tiêu diệt trong thời gian ngắn.
Đệ tử của các tông môn siêu cấp đều có thực lực rất mạnh, huống hồ lại còn có tam đại siêu phàm dẫn đầu, thực lực của ba người bọn họ đều mạnh hơn Bạch Lục Ly rất nhiều.
Tu vi đã đạt đến cảnh giới Tiểu Thần Đan đỉnh phong, nhưng dù cho có như vậy, bọn họ vẫn phải tốn rất nhiều công sức.
Số lượng thi quỷ thực sự quá nhiều, con đường sống này có vẻ cũng không dễ đi chút nào.
"Đường sống mà cũng rắc rối đến vậy sao?"
Diệp Tầm khẽ nhíu mày, nhẹ giọng nói.
Đao ý của hắn ta rất cường đại, sức bộc phát cực kỳ đáng sợ, ít nhất một phần ba thi quỷ ở đây đã chết ở trong tay hắn ta.
“He he, bọn mình đã tốn sức đến như vậy rồi, người đó e là nửa bước cũng khó đi.”
Hạ Vân Chân cười một tiếng, ngược lại rất lạc quan.
Thánh Hỏa Lôi Phù chứa đựng sức mạnh của lôi và hỏa, có tác dụng rất lớn đối với việc khắc chế các loại tà vật như thi quỷ, những thi quỷ ngã xuống đều bị hắn ta bổ thêm một đao, khó có thể "sống lại" lần nữa.
"Đi thôi, e là địa cung này không chỉ có một tầng."
Phương Mộc Dương cầm quạt gấp trong tay, nhẹ nhàng vung tay lên, một làn kinh hồng tựa nước biếc rít lên lao đi, nghiền nát toàn bộ số thi quỷ còn sót lại thành tro bụi.
Mấy người tăng thêm tốc độ, thần sắc cũng tỏ ra rất phấn khích.
Số tầng của địa cung càng nhiều thì bảo vật lại càng phong phú, thông thường mà nói, bảo vật đều được cất giữ ở trong chính điện trung tâm.
Bọn họ rất mong đợi xem rốt cuộc sẽ có bảo vật gì ở đó.
Địa cung ở đây vô cùng hoàn chỉnh, các vật tồn tại trong thời kỳ thượng cổ như bí bảo, ngọc giản, đan dược, linh tửu, thánh khí, có lẽ đều không bị hư hại quá nhiều.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!