Lúc nãy ở trên xe, Kiều An Hảo mới nhớ mấy ngày nay dạ dày của mình có hơi không thoải mái, trước khi xuống xe Lục Cẩn Niên, còn nhắc nhở cô nên đi tìm bác sĩ kiểm tra.
Kiều An Hảo nhìn nhiều người chờ đợi khám bệnh, nghĩ dạ dày của mình không có gì nghiêm trọng, cũng lười đi kiểm tra.
Cô không phải chưa từng bị bao tử, chỉ cần uống thuốc, hai ngày nữa là khỏe rồi.
Hàn Như Sơ gọi điện thoại để hôm nay lịch quay của Kiều An Hảo đổi ngày, cho nên cả ngày nay, cô cũng không có chuyện gì làm, lên xe, Hàn Như Sơ hỏi: “Kiều Kiều, con muốn đi đâu?”
Kiều An Hảo suy nghĩ một chút, phát hiện dường như mình không có ý đi chỗ nào khác, cuối cùng nói: “Về Cẩm Tú viên.”
Lúc Hàn Như Sơ khởi động xe, liếc mắt nhìn thời gian, đã gần buổi trưa, mở miệng nói: “Bây giờ cũng đến giờ cơm trưa, Kiều Kiều, bằng không con theo bác trở về nhà họ Hứa đi, cũng lâu rồi con không đến đó ăn, đúng lúc bác trai không có ở đây, trong nhà chỉ có một mình bác, không có ai nói chuyện, xme như về nhà ăn cơm với bác, bác để cho tài xế đưa con về nhà. “
Kiều An Hảo nghĩ đến hai ngày trước mình ở Cẩm Tú viên chuẩn bị bất ngờ cho Lục Cẩn Niên lại trở thành sự mất mát, trở về cũng khó tránh khỏi sẽ nghĩ tới những hình ảnh thương tâm kia, vì vậy gật đầu: “Được rồi.”
Dừng lại, nghĩ đến nhà họ Kiều và nhà họ Hứa gần nhau, vì vậy còn nói: “Đúng lúc con ăn cơm xong, sẵn đường đến nhà họ Kiều, lâu rồi cũng không đi thăm chú thím.”
Hàn Như Sơ cười khen Kiều An Hảo hiếu thảo, sau đó chạy xe về nhà họ Hứa, dọc theo đường đi, hai người nói vài ba câu về chuyện nhà cửa.
Quản gia thấy Kiều An Hảo và Hàn Như Sơ cùng trở lại, vô cùng vui mừng, hết sức nhiệt tình chào hỏi mời Kiều An Hảo ngồi xuống rồi pha trà, thậm chí còn để cho người giúp việc chuẩn bị mấy món Kiều An Hảo thích ăn.
Mặc dù chỉ có Hàn Như Sơ và Kiều An Hảo ăn cơm trưa, nhưng người giúp việc chuẩn bị một bàn món ăn, vô cùng phong phú.
Trước kia lúc ở nhà họ Kiều, Kiều An Hảo và Kiều An Hạ cũng thường đến nhà họ Hứa ăn cơm, Hàn Như Sơ và quản gia cũng biết khẩu vị của hai người, cho nên thức ăn vừa lên tới, Hàn Như Sơ đành gắp một miếng thịt gà đặt ở trong chén của Kiều An Hảo: “Kiều Kiều, đây chính là món con thích ăn, dì Vân đã nấu đó, rất lâu rồi bà ấy không xuống bếp, hôm nay con tới, dì ấy mới tự mình làm.”
Dì Vân trong miệng của Hàn Như Sơ, chính là quản gia ở nhà họ Hứa.
Món thịt gà này là Kiều An Hảo thích ăn nhất, suy nghĩ cũng lâu rồi không ăn, Kiều An Hảo có hơi thèm ăn, cười híp mắt nói một tiếng “Cảm ơn”, không câu nệ cầm đũa ăn.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!