“Tôi đã nói là tôi không có việc gì, không cần lãng phí nhiều tiền cùng thời gian để ở trong bệnh viên.” Giọng nói ngây thơ của Kiều An Hảo, mang theo vài phần oán thầm nói một câu, sau đó tùy ý xem tờ giấy xét nghiệm một chút, rồi cuốn cuốn nhét vào trong túi của mình, ngẩng đầu, khóe mắt dư quang còn nhìn ví tiền của Lục Cẩn Niên, mở miệng hỏi: “Làm sao vào lâu như vây?”
Sắc mặt Lục Cẩn Niên không thay đổi, gơn sóng không sợ hãi nói: “Bác sĩ nói có việc, nghe cái điện thoại.”
“Uh.” Kiều An Hảo ra vẻ rất tin tưởng, cùng Lục Cẩn Niên đi về phía thang máy.
Ra bệnh viện, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên bắt một chiếc taxi, lúc nói với tài xế đi đâu, Kiều An Hảo giành nói trước: “Cẩm Tú Viên.”
Tài xế không có lên tiếng, khởi động xe, Kiều An Hảo quay đầu nhìn Lục Cẩn Niên, nói: “Cũng không mang xe, bây giờ không tiện về đoàn làm phim, về nhà trước đi, ngày mai giậy sớm hãy về đoàn làm phim.”
Lục Cẩn Niên “Uh.” một tiếng, không có ý kiến gì.
Má Trần thấy Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo trở về, cao hứng dị thường, vừa hỏi hai người buổi chiều ăn cơm chưa, vừa đi vào phòng bếp bận rộn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!