Hứa Gia Mộc theo sau Trình Dạng, anh vốn là đang muốn mở miệng hỏi chuyện, nhưng tầm mắt lại bị người đang cười hấp dẫn ánh mắt.
Tống Tương Tư nhìn thấy bước chân của Hứa Gia Mộc dừng lại, liền nhìn anh một cái theo bản năng, sau đó nhìn theo tầm mắt của ah, liếc mắt đã nhận ra người kia là ai, trong đáy mắt cô liền hiện lên lo lắng.
Hứa Gia Mộc đứng tại chỗ không quá nửa phút, cả người đột nhiên xông tới trước mặt Hàn Như Sơ, không hề nghĩ ngợi giơ tay lên, quăng cho bà một cái tát: “Bà câm miệng cho tôi!”
Hàn Như Sơ bị Hứa Gia Mộc làm cho ngẩn ra, sau đó lại hì hì cười, chỉ vào anh: “Hứa Gia Mộc, đây là con tôi, con tôi đánh tôi, hì hì… con tôi vì người khác mà đánh tôi…”
Cười cười, Hàn Như Sơ bỗng dưng lại chảy nước mắt, nhìn Hứa Gia Mộc, oan ức nói: “Đây là con tôi, con sao lại không đứng về phía mẹ?”
Hứa Gia Mộc nhắm mắt lại hít sâu một hơi, sau đó liền nắm lấy cổ tay của Hàn Như Sơ: “Hiện tại đi với con đến cục cảnh sát.”
“Cục cảnh sát? Con muốn giam mẹ vào ngục sao?” Hàn Như Sơ lắc đầu, đứng tại chỗ vừa khóc vừa cười: “Hứa Gia Mộc, mày là đồ đần độn, mày vậy mà muốn đưa mẹ mày vào ngục giam!:
Hứa Gia Mộc hoàn toàn không nói nhiều với Hàn Như Sơ, chỉ kéo cổ tay của Hàn Như Sơ, đi ra ngoài toilet.
“Tôi không đi, không đi!” Hàn Như Sơ giống như một người điên lớn giọng hô.
Hứa Gia Mộc ngoảnh mắt làm ngơ, đến sau đó, chỉ cường bạo kéo bà ta ra ngoài.
Trong nháy mắt đó, Tống Tương Tư đột nhiên lên tiếng: “Tôi đi cùng anh.”
Hứa Gia Mộc không nói gì, chỉ tạm dừng một lát, sau đó nhẹ nhàng gật đầu một cái, liền kéo Hàn Như Sơ rời đi.
Tống Tương Tư quay đầu, nói với mấy người trong toilet: “Chúng ta đến cục cảnh sát trước, đã gọi xe cứu thương rồi, sẽ đến rất nhanh thôi, sau khi lấy khẩu cung bên cảnh sát, chúng ta sẽ đến bệnh viên.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!