Thương thế của Kiều An Hạ chưa hoàn toàn hồi phục, nghi thức kết hôn hoàn thành, ăn tiệc vui xong, liền phải trở về bệnh viện.
Đám cưới của Kiều An Hảo, Kiều An Hạ đi, thân là người nhà nên ba Kiều và mẹ Kiều phải ở lại, vốn Trình Dạng muốn cùng Kiều An Hạ đi, cuối cùng bị Kiều An Hạ ngăn cản, nói cô trở về bệnh viện cũng ngủ, để cho anh ở chỗ này náo nhiệt một lát, buổi tối về cũng không muộn, Trình Dạng nghe theo Kiều An Hạ, đồng ý, nhưng mà vẫn tự mình ôm Kiều An Hạ lên xe, tự cài dây an toàn cho cô, thuận thế còn hôn một cái lên môi của cô.
Kiều An Hạ ôm cổ Trình Dạng, làm nũng một hồi hôn anh mấy cái, mới buông anh ra.
Xe lái đi một khoảng, Kiều An Hạ nhìn qua kính chiếu hậu, cũng có thể thấy bóng dáng Trình Dạng đứng ở cửa khách sạn.
Trên mặt của cô tràn đầy vẻ rực rỡ và nụ cười hạnh phúc.
Trời cao cuối cùng đối đãi cô không tệ, không để cho cô chết, cô vốn cùng Trình Dạng định ngày mồng một tháng năm kết hôn, chờ vết thương lành, xuất viện, có thể chuẩn bị cho hôn lễ của anh và cô, cho đến lúc này, cô muốn, cô cũng nhất định sẽ hạnh phúc giống như Kiều An Hảo vậy, sau đó, cô cũng muốn yên tâm nghỉ dưỡng, giống như Kiều An Hảo, cùng Trình Dạng sinh bảo bối.
Chẳng qua là, tiếc nuối duy nhất, người làm chị như cô, sinh bé con ra, nhưng phải gọi con của Kiều An Hảo là anh hoặc chị!
Trở lại bệnh viện, Kiều An Hạ mệt lả người, bác sĩ kiểm tra thân thể, phát hiện vết thương dấu hiệu rách ra, nhưng mà không nghiêm trọng lắm, xử lý một chút, liền không có gì đáng ngại.
Truyền nước biển, Kiều An Hạ trong chốc lát liền nặng nề ngủ, không biết có phải bị hôn lễ của Kiều An Hảo ảnh hưởng không, cô còn nằm mơ, thấy hôn lễ của mình và Trình Dạng, sau đó cuối cùng gương mặt còncười rạng rỡ, lúc này ngoài cửa sổ mặt trời ngã về tây, chẳng biết từ lúc nào nước biển đã truyền xong, y tá rút ra, dán vết thương.
Kiều An Hạ lười cử động, sờ soạng điện thoại di động bên gối, muốn gọi điện thoại cho Trình Dạng, hỏi anh tình hình hôn lễ bên kia ra sao, kết quả chưa tìm ra số, liền nghe thấy ngoài phòng bệnh truyền đến tiếng y tá nói nhỏ: “Người cô chăm sóc, thật sự bị dao đâm vào tử cung? Không thể mang thai?”
Kiều An Hạ ngẩn người, ngón tay muốn gọi điện thoại bỗng dưng dừng lại, sau đó cô liền nghe thấy cô y tá chăm sóc mình “Hừ” một tiếng: “Cô đừng nói những lời này trong phòng bệnh, thật may là bây giờ cô ấy đang ngủ, nếu như tỉnh dậy nghe được, vậy tôi gặp họa rồi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!