Hứa Gia Mộc và ba Tống ở cùng một gian phòng, một mình Tống Tương Tư ở một gian phòng.
Hai gian phòng, chỉ cách một bức tường trắng.
Sáng sớm hôm sau Tống Tương Tư tỉnh lại, liền đi sang gian phòng cách vách, cửa phòng do ba Tống mở, Hứa Gia Mộc không có ở trong phòng.
Thoạt nhìn tinh thần của ba cô không tốt như ngày hôm qua, thậm chí có chút uể oải, chỉ là mở cửa cho cô, đường đi chỉ khoảng hơn mười thước, đã mệt thở hồng hộc.
Tống Tương Tư nâng ba cô đi đến ghế sa lon ngồi xong, cô còn chưa mở miệng nói chuyện, ba Tống đã mở miệng thong thả nói: “Tối hôm qua, dương như tiểu Hứa một đêm không ngủ chút nào.”
“Bụng ta có điểm không thoải mái, vẫn chạy về phía WC, mỗi lần đều là cậu ấy cõng ba đi, nửa đêm ba còn không cẩn thận tiểu ở trên giường, cậu ấy đổi quần áo cho ba, lau lại cả người cho ba, nhường lại giường của bản thân cho ba, cậu ấy ở bên cạnh trông coi ta cả đêm, còn có bộ quần áo kia của ta, đều là do cậu ấy giặt ……”
Ba Tống nói xong, liền nâng tay lên, chỉ chỉ hai kiện quần áo bên ngoài cửa sổ phía trước.
“Có thể nhìn ra được, tiểu Hứa làm người rất không sai, là thật tâm đối tốt với con, tương lai có cậu ấy cùng con, ba thật sự rất yên tâm……”
Ba Tống còn nói liên miên cằn nhằn rất nhiều điều tốt về Hứa Gia Mộc, nhưng mà một chữ Tống Tương Tư cũng chưa nghe vào, chỉ là nhìn chằm chằm quần áo mà Hứa Gia Mộc giặt, kinh ngạc nhìn.
–
Hứa Gia Mộc trở lại khách sạn, trong tay xách vài túi lớn.
Tối hôm qua mọi người đi vội vàng, cũng không mang theo quần áo, Hứa Gia Mộc cố ý đến cửa hàng tổng hợp ở sân bay mua giúp Tống Tương Tư và ba Tống hai bộ quần áo để tăm rửa, thuận tiện còn thuê một chiếc xe, mua hai phần bữa sáng.
Hành động của Tống không thay đổi, Hứa Gia Mộc ngồi ở bên cạnh, rất kiên nhẫn cầm thìa, từng muỗng từng muỗng giúp ba Tống uống cháo.
Tống Tương Tư ngồi ở đối diện, nhìn cảnh tượng trước mặt, đáy mắt mạc danh kỳ diệu liền trở nên có chút ẩm ướt, cô cúi đầu, không dám nhìn hình ảnh trước mặt, sợ thời gian bản thân xem lâu hơn một chút, thì trong lòng thật vất vả mới có thể kiên đinh, lại dao động trở lại.
Ở trong trí nhớ của cô, Hứa Gia Mộc là cái loại này điển hình đại thiếu gia cơm đưa đến mồm, quần áo không phải động tay chân, chẳng bao lâu sau, anh thế nhưng lại thay đổi, trở nên suy nghĩ tinh tế, có thể chăm sóc người khác, khiến cho người khác có cảm giác an toàn và ỷ lại, làm cho người ta cảm thấy khi có anh ở bên cạnh thì trong lòng sẽ trở nên kiên định và ấm áp.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!