“Tôi để danh thiếp vào túi của Tiểu Hồng, nếu em ở nước ngoài quá mệt mỏi hay không vui, lúc nào cũng có thể gọi điện cho tôi, tôi đón em trở về.”
Bên tai cô vang lên tiếng nói của anh khi đó.
Danh thiếp của anh, cô về đến nhà, cũng quên ở sau đầu, chắc là bị Tiểu Hồng làm rơi ra, cầm chơi đùa ném lung tung trên đất.
Cảm xúc của cô không hiểu sao trở nên có chút áp lực, cô ngồi trên mặt đất, dựa vào sofa nhìn chằm chằm tấm danh thiếp kia, mới ném nó lên bàn trà, tiếp tục thu dọn, sau đó, cô cố ý tìm việc làm cho mình, quỳ trên mặt đất, cầm khăn lau, lau sàn nhà.
Cô cật lực lau, thế nhưng mới chỉ lau được 1/3 phòng khách, cô đã thấy mệt rồi.
Không biết có phải là do khăn chưa vắt khô không, sàn nhà quá ấm ướt, cô đứng lên, chuẩn bị vào toilet lần nữa giặt lại khăn, lại trượt chân, cả người không báo trước mà ngã xuống đất, đầu đụng vào góc bàn trà, đau đớn đến ứa nước mắt.
Cô nằm trên mặt đất một lúc lâu, mới tỉnh lại, miễn cưỡng ngồi dậy, nhìn thấy đầu gối và cánh tay có vài chỗ trầy da, có tơ máu nổi lên, đầu bị đau cũng rất nóng rát.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!